Lệ Tử Sâm nhìn trong tay hộp cơm, anh lại mỉm cười vui vẻ, vợ anh hôm nay mang cơm đến cho anh, lại còn nổi cơn ghen." Thật là đáng yêu mà!" Anh nói khẽ.
" Tạm dừng cuộc họp đi, buổi chiều sẽ tiếp tục! Dù sao cũng quá giờ ăn trưa rồi!" Lệ Tử Sâm nhìn đến các giám đốc và trợ lý của công ty nói, sau đó anh cầm hộp cơm đuổi theo Vũ Minh Nguyệt.
Mọi người trong phòng bắt đầu ngơ ngác, cuối cùng họ cũng được đi ăn cơm rồi, trong lòng ai nấy lúc này đều thầm cảm ơn Vũ Minh Nguyệt. Nếu như cô không đến thì tổng tài ác ma này sẽ bỏ đói họ đến tối mất.
" Thiếu phu nhân thật là tốt quá đi!" Một người không nhịn được mà cảm thán.
Duy nhất chỉ có một người mang gương mặt tối sầm, cô ta nhìn theo bóng dáng Lệ Tử Sâm không vui. Trình Diệc Phi là thư ký vừa mới nhận vào Lệ Thị, nhưng cô ta lại có tư tưởng quá phận rồi.
" Thiếu phu nhân? Cô ta sẽ không ngồi ở vị trí đó lâu đâu!" Trình Diệc Phi nở nụ cười quỷ dị nói thật khẽ. Người phụ nữ này có vẻ rất tự tin với nhan sắc của mình, có điều cô ta có thể lật đổ chính thất và bước chân vào Lệ Gia hay không? Còn phải hỏi ý của Lệ Tử Sâm đã.
Vũ Minh Nguyệt lúc này đã bước vào thang máy, theo sau còn có A Tự và Tiểu Uyển. Vừa hay Lệ Tử Sâm cũng chạy đến, anh đưa hộp cơm cho A Tự, rồi ra lệnh cho hai người họ đứng ở bên ngoài." Minh Nguyệt, em ghen sao?" Anh đi vào trong nhìn cô hỏi.
" Em mới không có ghen!" Cô quay mặt sang chỗ khác, ngập ngừng nói.
" Ồ, vậy xem như anh nghĩ nhiều rồi đi! Đừng giận nữa, chúng ta đi ăn cơm thôi! Anh biết chắc là em cũng chưa ăn gì, có đúng không?" Anh mỉm cười dỗ dành cô.
Vũ Minh Nguyệt vẫn còn giận dỗi, cô lạnh lùng cúi đầu xuống đất không nói gì. Lệ Tử Sâm bên cạnh chỉ thấy buồn cười, phụ nữ có thai lại trẻ con như vậy sao?
Lệ Tử Sâm cũng không nói gì, anh đưa tay giữ lấy cằm của Vũ Minh Nguyệt, rồi nhẹ nhàng cúi xuống hôn cô. Động tác thuần thục, anh nhẹ cắn mút cánh môi cô.
Vũ Minh Nguyệt trợn tròn hai mắt, hai người còn đang ở nơi công cộng đó, lỡ thang máy dừng lại, người khác nhìn thấy thì làm thế nào. Cô đưa tay đẩy mạnh Lệ Tử Sâm ra." Anh cái đồ xấu xa này!" Cố nhíu mày giận dữ nói.
" Em còn giận không? Nếu còn thì chúng ta thử lại một chút!" Lệ Tử Sâm khóe môi đưa lên cao hỏi cô.
" Thử cái đầu của anh!" Cô đấm mạnh vào ngực anh kêu lên.
" Ting!" Thang máy lúc này lại mở ra, nhưng thay vì xuống dưới, thì nó lại trở lên tầng cao nhất, cũng là ngay phòng làm việc của Lệ Tử Sâm.
"