“Từ nay về sau, mỗi tối trước khi đi ngủ, mỗi sáng sau khi thức dậy thì em đều phải nói những lời nịnh nọt, sau đó ôm chân hát bài Chinh Phục cho ông đây.” Anh nói một cách chậm rãi.
Cô muốn hộc máu, bản thân thật sự muốn đụng chết ở trên chân của anh!
“Anh còn có thể biếи ŧɦái hơn một chút không?” Giọng nói của cô rất nhỏ, hoàn toàn là đang tự lẩm bẩm với mình nhưng mà Lục Cẩn Ngôn vẫn nghe thấy, anh lạnh lùng hậm hừ một tiếng: “Có thể! Thứ mà ông đây có chính là chiêu trò để đối phó với em.”
Anh biết trong lòng cô không cam chịu, thế nhưng cũng sẽ có một ngày anh sẽ khiến cho cô quỳ xuống mặt đất và cầu xin sự yêu thích của anh!
Ngày hôm sau là buổi lễ đính hôn của Tần Như Thâm và Lục Cẩm San.
Lục Cẩm San vừa thức dậy vào sáng sớm đã bắt đầu trang điểm, cô ta yêu cầu bất cứ thứ gì đều phải thật hoàn hảo, đặc biệt là vẻ ngoài của bản thân.
Cô ta phải giữ được vị trí át chủ bài của người đẹp nhất Long Thành trong từng phút từng giây, không có người nào có thể vượt qua cô ta.
“Chị cả, chị thật xinh đẹp.” Lục Sơ Hà đứng ở bên cạnh và cười rộ lên nói.
“Đừng nói là Long Thành, cho dù là cả Châu Á thì em cũng không tìm được người phụ nữ đẹp hơn chị đâu.” Lục Cẩm San vênh váo nhướng mày nói, cô ta vô cùng tự tin về vẻ ngoài của mình.
“Đâu có, trong nhà của chúng ta có người đẹp hơn chị đấy.” Lục Sơ Hà nghiêng đầu và cười ha ha nói.
Gương mặt của Lục Cẩm San lập tức tối sầm lại: “Có phải em muốn nói Hoa Hiểu Bồng không, cô ta là một đứa xấu xí, là con chim sẻ rách rưới, thậm chí còn không bằng một sợi tóc của chị.”
“Em đang nói bản thân em mà.” Lục Sơ Hà bĩu môi nói: “Sao chị cứ phải gây khó dễ với chị dâu vậy, chị ấy cũng không đụng chạm đến chị?”
“Cô ta đã đụng chạm đến chị đấy, nếu như không phải do cô ta thì sao chị lại bị bố đóng băng thẻ tín dụng chứ, bây giờ ngay cả một chiếc túi xách chị cũng không mua được.” Lục Cẩm San nghiến răng nói.
“Vậy là do chị đã đụng chạm đến chị ấy nên mới bị bố phạt đấy.
Nếu như bố biết chị vẫn còn ngang ngược như vậy, chắc hẳn trước khi chị gả đi thì chị sẽ không có xu nào để tiêu xài đâu.” Lục Sơ Hà làm mặt quỷ với cô ta.
“Đứa đê tiện Hoa Hiểu Bồng kia, sớm muộn gì cũng sẽ bị chị đuổi ra khỏi nhà họ Lục.” Lục Cẩm San tức đến thở hổn hển.
“Tại sao chị lại muốn đuổi chị ấy đi chứ, chị ấy cũng không phải tình địch của chị.” Lục Sơ Hà đang nói bỗng giống như nghĩ đến điều gì đó, cô bé hét lên một tiếng và quay đầu chạy đi.
“Thấy ma rồi à?” Lục Cẩm San trừng mắt nhìn cô bé một cái.
Lục Cẩm San chạy một mạch xuống lầu và nhào vào trong lòng của Lục Cẩn Ngôn: “Anh hai, em nói cho anh biết một chuyện rất đáng sợ, chị cả bị nghiện tình yêu chị em như trên mạng rồi, chị cả yêu thầm anh nên chị ấy mới xem chị dâu là tình định, cứ luôn muốn làm hại chị ấy và đuổi chị ấy ra ngoài.”
Lục Cẩn Ngôn và Hoa Hiểu Bồng cùng lúc nghẹn họng một cái.
Lời của trẻ con không đáng kiêng kị!
Lục Cẩm San ở trong phòng nghe thấy, cô ta suýt chút tức đến ngất đi mà chạy ra ngoài hét lớn: “Con nhóc chết tiệt, nếu em còn ăn nói lung tung nữa thì chị sẽ lấy vải bịt miệng em đấy.”
“Chị cả nổi điên rồi, dọa chết em rồi, em sợ quá đi.” Lục Sơ Hà trốn ở sau lưng Lục Cẩn Ngôn.
Lục Cẩn Ngôn xoa cái đầu nhỏ của cô bé: “Được rồi, đừng gây chuyện nữa, mau chóng gả chị ta ra ngoài thì mắt không thấy lòng không phiền nữa.”
“Nhưng mà bây giờ chị cả chỉ mới đính hôn chứ không phải chết hôn, lỡ như anh Thâm chê chị cả quá hung dữ mà muốn trả hàng thì phải làm sao đây?” Lục Sơ Hà lè lưỡi nói.
“Vậy thì chỉ có thể bó tay mà thôi.” Khóe miệng của Lục Cẩn Ngôn nở ra một nụ cười trêu chọc.
Hoa Hiểu Bồng mỉm cười nói: “Ngày hôm nay chị cả đính hôn, chúng ta phải nói nhiều lời tốt đẹp, ví dụ như răng long đầu bạc, vợ chồng đồng lòng, con cháu đầy đàn, đầm ấm hạnh phúc……” Cô một hơi nói ra mấy cụm từ.
Trong lòng Lục Cẩm San âm thầm hậm hừ, không hề cảm kích một chút nào.
Đứa chết tiệt, ngoài miệng thì nói lời dễ nghe, trong lòng chắc chắn không nghĩ như vậy mà ước gì cô ta không thể kết hôn đấy.
…...
Bên trong khách sạn năm sao sang trọng nhất ở Long Thành.
Địa điểm tổ chức lễ đính hôn đã được sắp xếp đẹp đẽ như mơ.
Những vị khách có mặt đều là những người giàu có và quyền lực.
Những bữa tiệc của nhà họ Lục luôn làm một cách khiêm tốn, không hề khoa trường, việc được mời là một biểu tượng cho thân phận của mình.
Lục Cẩm San mặc một váy cưới đính kim cương màu trắng