"Con muốn về bàn bạc với mẹ", Mộ Như nhìn chú Liễu đang đứng cạnh chiếc xe Rolls-Royce, nhàn nhạt nói: "Dù sao con cũng sống với mẹ. Nếu co đi làm ở Nhất Thốn Mặc thì sẽ không có ai chăm sóc mẹ con, đúng không? "Chú Liễu gật đầu, ông chỉ đến đây để chuyển lời, hơn nữa Tịch Mộ Như đã được tự do, chú không thể buộc Tịch Mộ Như lại bị trói buộc ở Nhất Thốn Mặc đúng không?“Thôi, nếu cô nghĩ khĩ rồi thì gọi cho tôi”. Chú Liễu nhanh chóng lấy danh thiếp đưa cho cô, sau đó mở cửa lên xe.Mộ Như thản nhiên cất tấm danh thiếp này vào trong túi xách, rồi thản nhiên đi vào cổng thôn trong thành, trong lòng thầm nghĩ muốn trở về nấu cơm càng sớm càng tốt, hôm nay vì bó hồng xanh msf cô đã nhuộm một ngày, cô bận rộn cả buổi trưa, cô lại không để tâm đến việc ăn uống, giờ cô cảm thấy rất đói.Thế nhưng cô lại bị Đỗ Tâm Duyệt chặn lại ngay khi vừa bước lên cầu thang.“Lão già vừa rồi là ai?” Đỗ Tâm Duyệt vươn tay nắm lấy sợi tóc trên trán cô, rồi kéo mạnh: “Nói xem, có phải là người người đàn ông đã lăng loàn với mày khi mày còn ở với Đông Phương Mặc không?""Không phải", Mộ Như nhanh chóng vươn tay nắm lấy tay đang kéo tóc của Đỗ Tâm Duyệt, rồi vội vàng giải thích: "Mẹ, người đó là chú Liễu, tài xế của Đông Phương Mặc."“Tài xế của Đông Phương Mặc?” Đỗ Tâm Duyệt hiển nhiên không tin lời của Mộ Như, đôi mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Mộ Như, rồi hét lên như điên: “Tịch Mộ Như, mày sao lại vô liêm sỉ như vậy? Ngay cả tài xế của Đông Phương Mặc mà mày cũng ăn ngủ được. Ônh ta đáng tuổi bố mày đấy, biết không?"“Mẹ, con không lăng loàn!” Mộ Như bị Đỗ Tâm Duyệt túm tóc đến phát đau, nước mắt chảy ra, vội vàng giải thích: “Mẹ, vừa rồi tài xế của Đông Phương Mặc đến tìm con, hỏi con có