Mộ Như nghĩ cô đã vay tiền, việc nằm viện của mẹ cũng đã được giải quyết xong, nên cuộc hôn nhân của cô với Dại Hải không cần phải bận tâm chút nào.Tuy nhiên, thật ra cô đã quá ngây thơ nên không nghĩ tới, sáng hôm sau xe cưới của nhà họ Bàng đến, mang biển xanh đỏ rất lớn, anh ta giống như một chú hề, cười ngốc nghếch mà đến đón cô.Mộ Như không biết chuyện gì đang xảy ra, đương nhiên cô cũng không muốn đi cùng họ, nhưng họ nói hôn lễ đã được thỏa thuận, mẹ của Mộ Như là Đỗ Tâm Duyệt đích thân đồng ý, chiều hôm qua bà cũng đến nhận 50.000 NDT của nhà họ Bàng. Vì vậy bây giờ cô phải kết hôn với Bàng Đại Hải.Tất nhiên Mộ Như không đồng ý và yêu cầu mẹ cô nhanh chóng lấy ra 50.000 NDT, mặc dù Đỗ Tâm Duyệt đôi lúc bối rối nhưng sau khi biết con gái đã vay được tiền, bà vẫn đứng bên cạnh con gái rồi vội vàng lấy nó ra.Nhưng nhà họ Bàng lại từ chối, nói đó là trò đùa cho cô và mẹ. Mẹ cô chấp nhận nhận tiền và đồng ý đám cưới. Vì vậy họ đã chuẩn bị mọi thứ. Tiệc cưới tổ chức tại khách sạn Everbright đã tiêu tốn tới hai trăm ngàn tệ, nếu Mộ Như không lấy Đại Hải thì phải trả bọn họ mất 300.000 tệ.Mộ Như nghe vậy lập tức choáng váng, cô chưa bao giờ gật đầu đồng ý kết hôn với Bàng Đại Hải, nhà họ Bàng cũng chưa bao giờ nói chuyện với cô, họ chỉ nói với mẹ cô. Tại sao bây giờ cô lại phải đền tiền?Tất nhiên là Mộ Như không muốn đền tiền, Đỗ Tâm Duyệt lúc này dường như đã được chữa khỏi bệnh điên của mình, đặc biệt là khi nhìn thấy ngoại hình vừa lùn, vừa mập và ngu ngốc của Bàng Đại Hải, bà cảm thấy rằng Mộ Như của bà không thể lấy một tên ngốc giống như người lùn cho dù có tồi tệ như thế nào đi chăng nữa.Bà thấy nhà