trans by Lạc Đình!
16
Cuộc sống sau khi kết hôn của Lạc Thi Nhân còn hạnh phúc hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.
Nhóc ngốc nhà hắn giống như viên socola rượu*, ngọt đến nỗi khiến người ta choáng váng đầu óc.
Cậu đã dính người lại biết dỗ người, cả ngày luôn ông xã lớn ông xã nhỏ ở bên Lạc Thi Nhân như cái đuôi nhỏ.
Lạc Thi Nhân nỗ lực biến omega vừa đáng yêu lại mềm mại này thành em trai kết nghĩa, nhưng người em trai này lại quá ngọt ngào rồi, khiến cho người ta chống đỡ không nổi.
Omega sẽ có chu kỳ sinh lý cố định, rất cần được an ủi.
Omega chưa lập gia đình có thể nhận miễn phí thuốc có liên quan để giảm bớt triệu chứng của bản thân, còn omega đã lập gia đình sẽ dựa vào bạn đời để vượt qua giai đoạn đó.
Nhóc ngốc thì ngốc nghếch, đối với tình trạng cơ thể luôn sơ ý bất cẩn, Lạc Thi Nhân từ trước đến giờ càng chưa có chăm sóc cụ thể qua một omega yếu ớt nào.
Vì vậy hai người bị gϊếŧ đến trở tay không kịp.
-----
Đêm đó vốn dĩ hai người bọn họ vẫn an ổn nằm trên giường nghỉ ngơi, nhóc ngốc đã quen coi ông xã thành gối ôm, không chỉ muốn ôm còn muốn đem cái chân trắng nõn treo trên người ông xã.
Trong không khí mùi kẹo sữa ngọt ngào càng ngày càng nồng, biến thành mùi đào thơm mãi không tan.
Lạc Thi Nhân bị thu hút từ trong mộng tỉnh lại, bạn đời hợp pháp của hắn toàn thân trắng nõn đôi mắt đẫm lệ đỏ đến đáng thương mà nức nở.
"Em khó chịu quá... ông xã."
Có phải là muốn phá vỡ rồi không.
17
Nhóc ngốc như một nồi sữa bị đun sôi, cả phòng đều là mùi sữa trên cơ thể cậu.
Trong mùi sữa mang theo vị ngọt, giống như một viên kẹo sống động.
Lạc Thi Nhân bị hơi thở của omega ảnh hưởng , mang theo bong bóng vị đào thơm ngát tràn ra ngoài.
Bọn họ quả thật quá gần, gần như là dính vào nhau, phản ứng sinh lý căn bản không có cách nào khống chế.
Lạc Thi Nhân giờ mới biết sự lợi hại của hôn nhân kết đôi.
Hắn trước kia luôn khịt mũi coi thường đối với tính đáng tin của hệ thống kết đôi, luôn tin rằng hệ thống kết đôi là tùy tiện rút thăm, căn bản không căn cứ vào khoa học.
Theo quan điểm của hắn, tình cảm không thể thông qua máy móc để tính toán được, người xa lạ kết đôi căn bản không thể có được hôn nhân hạnh phúc.
Nếu không phải bị quá nhiều người mơ ước vị trí bên cạnh mình, hắn thậm chí có khả năng sẽ không lựa chọn hôn nhân kết đôi.
Lạc Thi Nhân nghĩ rất đơn giản – đối tượng đến kết đôi, tuyệt đối sẽ không cùng hắn nảy sinh bất kì tình cảm gì, hắn có thể dùng giấy trắng mực đen phân rõ giới hạn với đối phương, hơn nữa còn bồi thường vật chất đầy đủ.
Nếu đối phương không nguyện ý cuộc hôn nhân trên danh nghĩa này thì hắn hoàn toàn thoải mái mà ly hôn, lại đi kết đôi tiếp.
Hắn vốn dĩ chỉ muốn tìm củ cải để lấp hố, căn bản không phải vì tìm kiếm cái gì gọi là người yêu chân chính.
Nhưng gặp được nhóc ngốc này, khiến hắn dứt khoát mê mang rồi.
Lần đầu gặp mặt đã thân cận dính người vây lấy hắn, dùng giọng nói ấm áp mềm mại gọi ông xã, cả ngày bên cạnh hắn đáng thương lắc lư cái đuôi bông.
"Ông xã muốn uống canh ngô ngọt không?"
"Ông xã em mang cho anh bánh pudding caramen!"
*bánh pudding caramen.
"Ông xã cảm ơn anh hôm nay cùng em về nhà thăm người thân, còn mang cho mẹ nhiều đồ như vậy, anh thật hào phóng!"
Ông xã anh thật cao, không cần dựng thang cũng có thể thay bóng đèn, quá đẹp trai rồi!"
.....
Cậu căn bản không hiểu sự quanh co của người có tiền, chỉ ngoan ngoãn nỗ lực chăm sóc bạn, quan tâm bạn.
Lạc Thi Nhân tin tưởng, nếu Tiêu Bản Dan được kết đôi với một alpha khác, cậu cũng sẽ mang bộ dạng run rẩy này mà thật tâm đối tốt với đối phương.
Nhưng nếu alpha đó không phải thứ tốt gì, không biết nhóc ngốc sẽ bị bắt nạt thành cái bộ dạng gì.
-----
"Ông xã..." khí tức của alpha hấp dẫn nhóc ngốc dán lại gần, cậu vừa đem bản thân chui vào lòng đối phương vừa khóc thút thít gọi, " có thể hôn em không?"
Hôn một cái là đưuọc rồi.
Cậu rất ngoan mà.
Chương 2
18
Tiêu Bản Đan cảm thấy bản thân có thể hơi quá đáng một tẹo.
Dù sao trước mặt cậu cũng là ông xã danh chính ngôn thuận, mỗi một kỳ đặc biệt của omega đã kết hôn đều cần ông xã, đây là chuyện dĩ nhiên.
Vì vậy Tiêu Bản Đan ở trong lòng Lạc Thi Nhân uốn éo xê dịch qua lại.
Bình thường liều mạng kiễng chân mới cọ được vào cằm nhọn của alpha, hiện tại nằm chung một chỗ thì nằm thành một đường ngang với gối đầu.
"Ông xã..." nhóc ngốc kéo thân thể nóng bỏng làm ổ trong lòng Lạc Thi Nhân, giương cái cằm nhẹ nhàng nhanh nhảu hôn lên khóe miệng đối phương.
Cậu không biết hôn, chỉ giống như ăn kẹo đào cứng , dùng đầu lưỡi cẩn thận liếʍ ɭáρ, muốn lén lút nếm chút vị ngọt.
Lạc Thi Nhân bị mùi sữa ngọt ngào đánh úp, cả đại não đều là mắc nghẹn đến trì độn.
Hắn muốn vươn tay đẩy người ra, còn chưa dùng sức liền bị nhóc ngốc ôm lấy cánh tay.
"Anh rất ghét em sao..." lông mày cong cong của Tiêu Bản Đan không giữ được nước mắt, " nhưng... nhưng rõ ràng chúng ta đã kết hôn rồi."
Rõ ràng đã là bạn đời hợp pháp rồi, cũng đường đường chính chính là alpha của cậu, tại sao lại còn muốn đẩy mình ra.
Tiêu Bản Đan không hiểu cái gì là bằng mặt không bằng lòng, càng không hiểu được cái gọi là hôn nhân hình thức, cậu chỉ cảm thấy mất mát, cậu hình như thật sự không thể khiến cho người ta thích, ngay cả ông xã khó lắm mới kết đôi cũng không bằng lòng an ủi cậu.
Nước mắt tròn xoe lăn xuống, làm ướt góc chăn mà nhóc ngốc đang quấn chặt.
Cậu biết cậu bị người ta ghét bỏ.
Nhóc ngốc thấy bản thân mất mặt liền vùi vào trong chăn, liền bị alpha vươn bàn tay vuốt ve gò má.
"Đừng khóc."
Lạc Thi Nhân đem nhóc ngốc đáng thương nhốt vào vòm ngực vững chắc của mình, cấp cho cậu một cái ôm vị nước đào.
"Tôi hoàn toàn không ghét em."
Trái lại--
Tim đập quá nhanh, quá kỳ lạ.
19
Nhóc ngốc cuối cùng được ông xã nhà mình đánh dấu tạm thời.
Mặc dù không có phát sinh quan hệ thực sự, nhưng tin tức tố phù hợp của alpha vẫn khiến mặt nhóc ngốc phát nóng, mềm nhũn làm ổ trong lòng ông xã, lén lút che lại phần gáy vừa bị cắn một miếng.
Thật nóng, nhóc ngốc trộm nghĩ, còn có chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Lạc Thi Nhân so với cậu lớn hơn rất nhiều đang ôm ấp cậu, nhưng lại đem đầu vùi vào gáy cậu mà hít sâu.
Rõ ràng kỳ sinh lý của omega cũng ảnh hưởng đến alpha bên cạnh, mùi đào thơm ngát mang theo bọt khí nổ rồi nứt ra trong không khí, đâm vào đầu lưỡi đều là tê dại.
"Ông xã..." nhóc ngốc rụt cổ, "anh thở phả vào cổ em, em rất ngứa."
"Đừng nhúc nhích."
Lạc Thi Nhân ôm cậu, không để cho omega hoạt bất lưu thu* này lại làm mưa làm gió.
*nguyên tác là滑不溜秋 chỉ sự trơn trượt nhưng tôi