Hứa Như cười cười: “Mẹ, không có chuyện gì là tốt rồi.”
“Mấy ngày trước mẹ thật sự rất sợ hãi, nhưng mà lại không muốn để cho con lo lắng, nghĩ rằng qua vài ngày nữa là tốt thôi, không ngờ là những tin nhắn kia càng ngày càng quá đáng, hơn nữa hình như còn nhắc đến tên của con, cho nên mẹ mới lập tức đi báo cảnh sát.” Đến bây giờ trong lòng của Tống Mỹ vẫn còn sợ hãi.
Từ chuyện bị đập nhà, đến bây giờ là điện thoại quấy rối điện thoại, mấy năm gần đây Tống Mỹ chưa từng trêu chọc ai mà có thù hận, chỉ có thể là… bởi vì Hứa Như.
Hứa Như tức giận tái mặt, chẳng lẽ lại là Trần Minh Thành?
Nghĩ đến đây, Hứa Như chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo lan tràn.
Anh ta vậy mà lại trở nên đáng sợ như thế.
Cô xem tin tức gần đây, việc kinh doanh của Tần thị dần dần đã chuyển biến tốt đẹp, nhưng mà bây giờ chức vị tổng giám đốc vẫn còn trống không.
Cô lại tiếp tục xem, là tin tức về chuyện dự định đính hôn của Tần Nhi và Kỳ Chiến.
Có lời đồn rằng Kỳ thị định thu mua Tần thị, mà hai người bọn họ kết hôn với nhau, không thể nghi ngờ gì đây là sự kết hợp vì lợi ích.
Tống Mỹ cũng nhìn thấy, nhưng mà bà ta cũng chỉ biết Trần Minh Thành, kinh ngạc nói: “Ủa, cái thằng đàn ông khốn nạn đã bị đá rồi à?”
“Trần Minh Thành không cứu được Tần thị, người nhà họ Tần tìm kiếm người tốt hơn, không có gì đáng trách.” Hứa Như lạnh lùng nói.
Lúc trước cô còn tưởng rằng nếu như Trần Minh Thành với Tần Nhi chia tay với nhau, cô chắc chắn sẽ là người vui vẻ nhất.
Nhưng mà bây giờ tâm lặng như nước, tất cả cũng chỉ là xem tin tức nhiều chuyện mà thôi.
“Con gái à, con sẽ không hối hận chứ?”
Hứa Như cười cười: “Sẽ không đâu mẹ, con rất may mắn vì lúc trước đã bị Trần Minh Thành đá.”
Mới để cho cô nhìn thấy rõ bộ mặt thật của anh ta.
“Vậy là tốt rồi, con phải ôm thật chặt cái đùi của bác sĩ Lý. Trước đó mẹ còn lo lắng gia tộc nhà họ Lý quá lớn, con sẽ chịu oan ức, nhưng mà nếu như cậu ấy thật sự đối xử tốt với con, thật lòng thích con thì mẹ cũng yên lòng.”
“Bây giờ chúng con rất tốt.” Sắc mặt của Hứa Như không quá tự nhiên.
Trong túi xách còn đang để bộ trang sức mà lúc nãy Lý Thế Nhiên tặng cho cô, có