“Anh… Tất nhiên là không bình thường, anh không thích em, nhưng lại hôn em, thậm chí còn…” Những lời tiếp theo, Hứa Như không có cách nào nói ra được.
Cô cảm thấy mối quan hệ giữa mình với Lý Thế Nhiên bất thường một cách đáng sợ!
Bởi vậy nên cô bắt buộc phải đưa ra một quyết định dứt khoát!
Nếu như không có sự tiếp xúc thân mật như vậy, cô còn có thể yên phận đóng vai vợ của anh, nhưng mà hiện giờ, cô muốn đối diện với trái tim mình.
“Còn gì nữa? Bà Lý, em không thích như hiện giờ sao?” Giọng điệu của anh trầm thấp đến cực điểm, giống như đàn vilon đang gẩy từng nốt nhạc trong trái tim cô.
Trái tim Hứa Như không ngừng run rẩy, Lý Thế Nhiên có ý gì?
Cô thích… cái con khỉ?
Ai nói cô thích?
“Không thích sao? Thế tại sao tiếng ngâm nga của em lại…” Giọng nói của anh văng vẳng bên tai cô, khiến mặt cô đỏ bừng lên.
Cô giơ tay lên bịt miệng anh lại, anh nói cái gì vậy!
Hứa Như trừng mắt nhìn anh: “Đấy đều là phản ứng bình thường!”
“Không, bà Lý, đấy gọi là rung động” Lý Thế Nhiên giống như đang từng bước từng bước dẫn dắt cho cô.
Hứa Như bực bội đến mức nghiến răng nghiến lợi, không muốn nghe anh nói nữa, dứt khoát bịt tai lại.
Nhưng Lý Thế Nhiên nào có buông tha cho cô, anh kéo hai tay cô xuống, quấn lấy eo cô, gương mặt đẹp đẽ áp sát lại gần, dường như muốn hôn cô.
Nhưng anh lại không làm vậy mà chỉ thủ thỉ từng câu từng chữ: “Em không muốn thừa nhận, là em thích anh sao?”
Hứa Như chỉ cảm thấy trong đầu “ầm” một tiếng, ánh mắt của Lý Thế Nhiên thì lại sắc bén đến mức có thể nhìn thấu được tất thảy.
Hóa ra, anh biết hết.
Cô cúi đầu, đẩy anh ra rồi định bỏ chạy, nhưng chưa kịp chạy ra khỏi phòng ngủ đã bị anh kéo vào trong lòng, anh híp mắt nhìn cô: “Vậy thì nói cho anh biết chuyện này trước đã, vì sao lại nghi ngờ xu hướng tình dục của anh”
Hứa Như gãi đầu, thấp thỏm đối diện với ánh mắt sâu thẳm của Lý Thế Nhiên: “Anh không chịu ly hôn, nên em đoán là anh không chỉ vì muốn làm giảm bớt áp lực gia đình, chắc hẳn là có nguyên do sâu xa nào khác, chắc là không muốn bại lộ xu hướng tình dục bất thường của mình”
Vừa dứt lời, Lý Thế Nhiên bất lực xoa đầu cô, khuôn mặt căng thẳng của anh cũng vì thế mà dịu đi nhiều.
“Dây thần kinh của bà Lý quả thật khác người”
Hứa Như:…
Chẳng lẽ cô đoán sai rồi?
Mặc dù bản thân cô cũng không dám khẳng định, nhưng những gì Lý Thế Nhiên nói luôn khiến cô nghi ngờ.
Hơn nữa…. Tại sao lại không thể thích anh?
Nếu không phải là gay… thì chắc chắn là do trong lòng anh có người phụ nữ khác?
Nghĩ đến trường hợp này, trong lòng Hứa Như vô cùng khó chịu.
Cô ngước mắt nhìn anh, Lý Thế Nhiên ấy vậy mà không hề phản bác, nhưng rốt cuộc cũng không tức giận nữa.
Nhớ lại những lời vừa nãy của anh, Hứa Như cảm thấy toàn thân không thoải mái chút nào.
Anh biết cô thích anh.
Lý Thế Nhiên lại nâng cằm cô lên, ánh mắt của anh trở nên nóng bỏng: “Anh không muốn ly hôn, bởi vì bà Lý chính là em”
Hứa Như sửng sốt, nghĩa là sao?
Bà Lý chắc hẳn là… ai cũng được mà đúng không?
Dù sao thì Lý Thế Nhiên cũng chỉ cần một người vợ chứ không phải cô.
Trái tim Hứa Như hụt hẫng đến mức rơi xuống vực sâu đáy biển.
Hứa Như không muốn nghe bất kì lời nào của anh nữa, lần này cô dùng hết sức đẩy anh ra, đứng cách xa anh vài mét: “Lý Thế Nhiên, em thích anh, nhưng em cũng biết giữa hai chúng ta có khoảng cách, nếu như không phải là anh cần một người vợ thì anh cũng sẽ không cưới em, anh yên tâm, em sẽ không nghĩ nhiều đâu”
Lý Thế Nhiên cau mày, khoảnh khắc Hứa Như xoay người đi ra ngoài, anh giơ chân lên đá cửa lại, trong nháy mắt liền ôm cô vào lòng.
Anh hít một hơi sâu, tâm trạng tốt đẹp dường như bị xua tan bằng sạch, nhưng khi đối mặt với Hứa Như, anh lại không hề nổi giận.
Anh nhéo cằm cô, trầm giọng: “Nói cho anh nghe, em sẽ nghĩ nhiều như thế nào?”
Hứa Như không nói gì, cô sẽ nghĩ nhiều là… Lý Thế Nhiên cũng thích cô.
Tuy nhiên xác xuất xảy ra chuyện này gần như bằng không.
“Anh quản được em chắc? Lý Thế Nhiên, buông em ra”
Lý Thế Nhiên đời nào buông cô ra, ngược lại, anh ôm lấy cô rồi đặt cô lên giường, Hứa Như trở nên cảnh giác, Lý Thế Nhiên nhìn cô từ trên xuống, ánh mắt