Diệp Hạ Hạ lần nữa bị đẩy vào phòng phẫu thuật, việc này đã kinh động đến viện trưởng, không ít người của nhà họ Diệp cũng đã đến từ sớm, toàn bộ bị ngặn ở trước cửa phòng phẫu thuật.
Ba tiếng sau, Diệp Hạ Hạ mới được đẩy ra, Lý Thế Nhiên thảo khẩu trang ra, sắc mặt nghiêm trọng.
“Bác sĩ Lý, đã xảy ra chuyện gì rồi? Hạ Hạ không phải đã qua thời kỳ nguy hiểm rồi sao?” Diệp Đình vội vàng bước đến, sắc mặt lo lắng.
“Bệnh nhân bị dị ứng với mecobalamin, dẫn đến sự bài trừ của cơ thể.” Lý Thế Nhiên trầm giọng nói.
“Lẽ nào, trong đơn thuốc đã kê có mecobalamin?” Diệp Đình hoảng hốt, đối với việc con gái dùng thuốc gì ông ta đều biết.
Lý Thế Nhiên trầm mặc, lông mày cuối cùng cũng dính chặt lại.
Thuốc mà anh kê liều lượng của mecobalamin rất ít, gần như có thể bỏ qua.
Mà bây giờ lại không biết từ bao giờ bị thay bằng thuốc có chứa liều lượng mecobalamin cao như vậy, nên mới khiến cơ thể của Diệp Hạ Hạ không chịu được.
Diệp Hạ Hạ bây giờ vẫn đang hôn mê, Diệp Đình lập tức sai người đi điều tra chuyện này, sau đó tức giận theo Lý Thế Nhiên đến văn phòng.
“Lý Thế Nhiên, có phải cậu cố ý không?” Diệp Đình lạnh mặt, Diệp Hạ Hạ bị dị ứng với mecobalamin trước đây đã kiểm tra ra rồi, nhưng ông ta tưởng rằng Lý Thế Nhiên biết rõ con gái ông bị dị ứng mà còn kê thuốc.
“Ông Diệp, tôi sẽ không lấy tính mạng của bệnh nhân ra làm trò đùa.” Sắc mặt của Lý Thế Nhiên thâm trầm, nhìn thẳng vào Diệp Đình.
“Chuyện lần này không thể là sơ suất.” Diệp Đình đưa ra kết luận.
Việc đơn thuốc bị thay đổi ngoài Lý Thế Nhiên biết ra, những người khác căn bản không thể nào biết, vùng nước bẩn này, rõ ràng là muốn Lý Thế Nhiên gánh chịu.
Chỉ là chuyện này nhằm vào Lý Thế Nhiên hay Diệp Hạ Hạ, tạm thời chưa biết được.
“Nếu như là lỗi của tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Lý Thế Nhiên trịnh trọng nói từng câu từng chữ.
“Nếu Hạ Hạ xảy ra chuyện, Lý Thế Nhiên, tôi sẽ truy cứu đến cùng!” Diệp Đình ác hận nhìn Lý Thế Nhiên, bây giờ trong đầu toàn là hình ảnh Diệp