Hứa Như không dám di chuyển, Lý Thế Nhiên ôm cô thật chặt, như thể sợ cô sẽ đi mất.
Trái tim của Hứa Như dần dịu lại.
“Nghỉ ngơi trước đã.” Cô nói, sau đó tự mình xuống bếp nấu ăn.
Lý Thế Nhiên cũng đi theo, đứng ở cửa phòng bếp, ánh mắt không hề di chuyển, cứ nhìn chằm chằm vào Hứa Như.
Hứa Như mặc chiếc váy màu trắng nhạt, dịu dàng mê người, tóc cô buộc thành kiểu đuôi ngựa, càng lộ ra vẻ xinh đẹp.
Bị anh nhìn rất mất tự nhiên, Hứa Như quay đầu trừng mắt với anh: “Đi lên nghỉ ngơi đi được không?”
“Anh muốn ở bên em.” Lý Thế Nhiên ôm lấy Hứa Như, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
“Em ở đây.” Hứa Như ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt của anh.
Nhanh chóng bị Lý Thế Nhiên siết cằm, đặt lên môi nụ hôn nóng bỏng, Hứa Như bất ngờ không có phản ứng gì.
Trên tay cô còn cầm rau quả chuẩn bị cắt!
Lý Thế Nhiên hoàn toàn chiếm quyền kiểm soát, ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, hai người dính lấy nhau như không có một khe hở.
“A…” Cô thút thít, nhưng điều đó là vô ích, ngược lại còn kích thích khiến Lý Thế Nhiên càng có cơ hội xâm nhập sâu vào.
“Vì sao cứ luôn đùa nghịch như lưu manh vậy!” Hứa Như tức giận trừng mắt nhìn anh.
Thế nhưng đáy lòng lại vô cùng ngọt ngào.
Hứa Như cúi đầu, không muốn Lý Thế Nhiên biết được cảm xúc của chính mình.
“Anh hôn vợ anh, không phải là lưu manh đùa nghịch.” Lý Thế Nhiên nói xong liền cầm lấy rau quả Hứa Như vừa cắt xong đem đi rửa sạch.
“Em cũng không phải là vợ thật sự.” Hứa Như lẩm bẩm.
Bởi vì có sự giúp đỡ của Lý Thế Nhiên, Hứa Như nhẹ nhõm không ít, không nghĩ đến anh nấu nướng khá tốt, đồ ăn rất hấp dẫn tinh xảo.
Lớn lên đẹp trai, có tiền có quyền, biết nấu ăn, nếu sống tốt hơn nữa…thì cái tên Lý Thế Nhiên này thật hoàn hảo.
Hứa Như nhịn không được lắc đầu, tại sao cô lại nghĩ về điều này?
Lúc ngẩng đầu lên mới phát hiện Lý Thế Nhiên đang nhìn mình, Hứa Như liền thè lưỡi, xấu hổ trốn tránh ánh mắt của anh.
Buổi tối, Lưu Thanh liên tục gọi cho cô rất nhiều cuộc điện thoại, Hứa Như lặng lẽ trả lời.
“Như, bị