CHƯƠNG 545
Lưu Thanh ôm chặt lấy Hướng Hoằng, lẩm bẩm: “Hứa Như… Hứa Như bị bắt đi rồi.”
“Anh biết, chúng ta sẽ trở về Nam Thành ngay đây. Đừng khóc! Em mà khóc anh cũng không biết phải làm sao.” Vốn dĩ Hướng Hoằng còn đang rất bình tĩnh, nhưng Lưu Thanh vừa khóc là anh ta đã lập tức trở nên lúng túng.
“Được, em không khóc.”
Tuy nói như vậy nhưng có Hướng Hoằng bên cạnh, Lưu Thanh càng khóc dữ dội hơn…
Mọi người lập tức trở về Nam Thành, Lý Thế Nhiên và Lý Tú Tú về thẳng nhà tổ, nhưng Lý Thành không có ở đây.
“Anh, anh nghi ngờ là ông làm sao?” Lý Tú Tú nhìn vẻ mặt căng thẳng của anh mình, sốt sắng hỏi.
Vừa xuống máy bay, Lý Thế Nhiên đã tới nhà tổ ngay.
“Ừ.” Lý Thế Nhiên gật đầu.
Chỉ Lý Thành mới có khả năng tránh được người của anh, đưa Hứa Như đi nhanh chóng như vậy.
“Ông đi đâu rồi?” Lý Tú Tú hỏi quản gia.
Quản gia khó xử lắc đầu, ông ta cũng không biết.
Lúc này, tại một biệt thự cổ ở phía đông Nam Thành.
Hứa Như bị đẩy vào một phòng sách. Lý Thành đang chống gậy ngồi ngay ngắn trên sô pha.
Nhìn thấy Hứa Như, vẻ mặt ông ta lạnh lùng vô cùng.
“Ông Lý.” Hứa Như nhìn ông ta bằng ánh mắt xa cách.
Lúc mình bị trói, cô nghĩ tới rất nhiều người có khả năng bắt cô đi. Lý Hằng đã bị giam ở đồn cảnh sát, người nhằm vào cô chỉ có thể là Lý Thành thôi.
“Không ngờ cháu của ông lại vội vàng như thế, muốn đính hôn với cháu trước.” Giọng Lý Thành cực kỳ uy nghiêm.
Sắc mặt Hứa Như vẫn bình
“Cháu và Lý Thế Nhiên sớm muộn gì cũng sẽ tái hôn.”
“Không có ngày đó đâu.” Lý Thành trầm giọng nói.
Sự tồn tại của Hứa Như đã ảnh hưởng tới tương lai của Lý Thế Nhiên.
Thời gian của ông ta không còn nhiều nữa, ông ta cần phải loại bỏ hết tất cả chướng ngại cho cháu trai.
“Hứa Như, không phải ông không thích cháu, nhưng người ông thương nhất vẫn là cháu trai ruột của mình. Nó là cháu đích tôn của nhà họ Lý, nó mang trên mình trách nhiệm nặng nề. Cháu ở bên nó chỉ gây bất lợi cho nó hơn thôi.”
Trước kia, Lý Thành không thấy rõ tình thế, nhưng hiện giờ thì đã nhìn rõ ràng rồi.
Ông ta hy vọng Lý Thế Nhiên kết hôn, nhưng lại không muốn anh yêu người phụ nữ đó sâu đậm.
Một khi bị phụ nữ ảnh hưởng, hậu quả sẽ không thể chống đỡ nổi.
Người thừa kế mà ông ta đào tạo nhất định phải có một trái tim đủ lạnh.
“Đây chỉ là suy nghĩ của ông thôi, cháu không cho rằng mình sẽ hại Lý Thế Nhiên.” Hứa Như trầm giọng nói.
“Hiện giờ, vì cháu mà nó khăng khăng muốn làm bác sĩ ở bệnh viện. Cháu đang hại nó đấy!” Lý Thành lớn tiếng nói.
Sắc mặt Hứa Như trắng bệch, cắn chặt môi.
“Ông sẽ không đồng ý cho các cháu đính hôn, cũng sẽ không cho phép các cháu ở bên nhau.” Lý Thành đứng dậy, đi từng bước tới trước mặt Hứa Như.