Nhìn Hứa Như, Lý Thế Nhiên mím môi, đáy mắt lộ ra vài phần ý cười.
Đi lên phòng sách, chỉ có Lý Thành và Hứa Như, Hứa Như khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
“Cháu dâu, ngồi đi.” Lý Thành thật ra cũng không tỏ vẻ, thần sắc rất hòa ái.
Hứa Như mỉm cười, vẫn thẳng người như trước, không dám thả lỏng.
“Thả lỏng, coi nơi này như nhà mình là được.”
Hứa Như đương nhiên không dám, nhưng cũng không khẩn trương như vậy nữa.
“Cháu đã quen cháu trai ông bao lâu rồi?”
“Một tháng ạ.”
“Kết hôn nhanh như chớp vậy! Quen biết như thế nào?”
“Cháu đến bệnh viện kiểm tra, vừa lúc là Bác sĩ Lý khám bệnh cho cháu, liền quen biết.”
“Cháu có thể đăng ký được số của nó?” Lý Thành nghi ngờ hỏi.
Dù sao ông nội là ông đây còn chưa bao giờ đăng ký được số của Lý Thế Nhiên!
“Dạ, may mắn lấy được!” Bộ não của Hứa Như vận chuyển tốc độ cao.
“Vậy thật sự có duyên, hai đứa là ai theo đuổi ai?”
“Đương nhiên là cháu theo đuổi anh ấy, Bác sĩ Lý xuất sắc như vậy, nếu cháu không theo đuổi anh ấy, sao anh ấy có thể chú ý tới cháu.”
“Mới không phải, thằng nhóc kia tính tình thối như vậy, bộ dạng đẹp trai thì sao? Còn không phải là chưa yêu bao giờ sao, ông thấy là kiếp trước nó cứu vớt được hệ ngân hà, mới có thể cưới được đứa nhỏ như cháu!”
Hứa Như vẻ mặt sùng bái nhìn Lý Thành, ông nội thật biết ăn nói!
Nhưng, hóa ra Lý Thế Nhiên chưa yêu bao giờ? Chậc chậc, không giống lắm, cô nghĩ với điều kiện như vậy của hắn chắc chắn tình sử rất phong phú!
Ông nội chắc chắn đang lừa cô đúng không?
“Cháu cảm thấy cháu mới là người cứu vớt hệ ngân hà, Bác sĩ Lý là thần tượng cúa cháu, gả cho anh ấy là tâm nguyện của cháu, không ngờ lại trở thành sự thật .” Hứa Như lộ ra vẻ mặt mê muội.
Đương nhiên, vẻ mặt này lúc nãy cô luyện tập rất lâu.
Lý Thành sờ cằm, rất vừa lòng.
“Ha ha, thằng nhóc kia còn có người hâm mộ?”
Hứa Như cúi đầu, không phải vậy sao!
Lý Thế Nhiên đâu chỉ có người hâm mộ, còn có một đội ngũ hậu viện, gần như so được với cả minh tinh