3 năm sau.
Lăng Khuynh Bắc chẳng khác nào đứa con mà Khương Tịnh Kỳ sinh ra để làm đồng minh cho Lăng Duật, hai cha còn nhà này che giấu tội cho nhau cô còn chưa tính sổ hôm nay lại dám trốn nhà đi chơi.
Cô ngồi ở sofa phòng khách, đợi hai con người trời đã tối nhưng vẫn chưa chịu về, cô nhìn đồng hồ xong liền nhìn ra cửa lớn.
Bóng dáng một lớn một nhỏ dắt tay nhau đi vào, nói cười vui vẻ, Khương Tịnh Kỳ nhìn hai người với đôi mắt tức giận.
“ Chịu về rồi? ” Giọng nói của cô vô cùng lạnh lùng nhìn hai người đang đứng bất động nhìn cô.
Lăng Khuynh Bắc nhanh chân hơn một chút, chạy lon ton lại chổ của cô đang ngồi “ Mẹ khi nãy có mua bánh ngọt cho mẹ, baba nói mẹ rất thích ăn ”.
Khương Tịnh Kỳ mỉm cười vuốt đầu con trai khiến Lăng Duật thở phào nhẹ nhõm, anh vừa bước thêm bước nữa đã bị tiếng nói của cô làm bất động tiếp.
“ Hai cha con các người mau ra kia khoanh tay lại cho tôi ” đôi mắt sắc bén của cô liếc nhìn anh.
Hai người cũng không cãi lại, nên đành khoanh tay đứng chịu phạt, anh liếc nhìn đứa con trai nhỏ, nếu không phải thằng bé muốn vào khu vui chơi thì đã không trễ thế này.
Biết trước đã để nó ở lại nhà ông bà nội thêm vài hôm nữa rồi.
Lần này cô đã thực sự tức giận rồi, có bào chữa thế nào cũng sẽ không được bỏ qua, Lăng Duật và Lăng Khuynh Bắc đưa đôi mắt vừa đáng thương vừa hối lỗi nhìn cô.
“ Lăng Duật! em hỏi anh ”
“ Anh đi đón Tiểu Bắc khoảng cách từ nhà bà nội Tiểu Bắc đến nhà chúng ta bao nhiêu phút ” Cô đứng nhìn hai người vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
Lăng Duật nhìn cô thành thật trả lời “ Bà xã! là một tiếng ”.
“ Vậy tại sao anh đi đón con từ lúc năm giờ chiều bây giờ đã tám giờ tối rồi mới về hả? ” Khương Tịnh Kỳ nhìn anh, cô đã nói vấn đề này rất nhiều lần, nhưng hai cha con nhà này đều không chịu sửa, còn cùng nhau qua mặt cô.
Lúc này Tiểu Bắc liền lên tiếng giúp ba ba của mình “ Mẹ là tại con muốn vào khu vui chơi, ba chiều ý con nên mới về trễ ”.
“ Được! Vậy hai người hôm nay cũng ngủ ở ngoài đi ” Khương Tịnh Kỳ gật gù, còn dám bênh vực nhau cô thật sự đã không còn gì để nói với gia đình này nữa rồi.
Một lớn một nhỏ, cô cứ ngỡ là đang giữ hai đứa con nít không đấy.
“ Bà xã! Anh sai rồi lần sau sẽ không chiều theo ý thằng bé như vậy nữa ” Lăng Duật nghe cô bắt ngủ ở ngoài liền bật dậy nắm lấy tay cô năn nỉ.
Bắt anh ngủ ở ngoài chẳng khác nào là tra tấn anh đâu chứ, có vợ mà không được ngủ cùng thì đúng thật là tra tấn anh mà.
Anh không muốn ngủ một mình, không có cô anh không thể nào ngủ được.
Khương Tịnh Kỳ liếc mắt nhìn Lăng Duật một cái, anh liền hiểu vấn đề không dám nói nữa, đỡ Tiểu Bắc đứng dậy đi về phòng, cô tức giận là vì Tiểu Bắc rất khó ngủ, bây giờ mà còn đi tắm xong thì đến bao giờ mới ngủ.
Cô đi về phòng mặc kệ hai cha con tên kia.
Anh cùng Tiểu Bắc đi tắm hai cha con đùa giỡn cười khanh khách, tắm xong anh cho Tiểu Bắc ăn rồi mới dỗ thằng bé đi ngủ, nếu thằng bé không ngủ hôm nay của anh coi như xong.
Đừng nghĩ đến chuyện được ngủ với cô, mà anh còn bị cô mắng đến chết.
11 giờ khuya Lăng Duật mới quay về phòng, anh biết cô vẫn chưa ngủ, anh lên giường vòng tay ôm lấy cô vùi đầu vào hõm cổ cô sau đó lên tiếng “ Bà xã đừng giận lần sau không như thế nữa ”.
“ Ừm ” Khương Tịnh Kỳ khẽ ừm một tiếng, không xoay người lại nhìn anh, mà giả vờ nhắm mắt.
“ Bà xã! Anh cũng chỉ là chiều con thôi ” Lăng Duật khổ sở giải thích.
Lúc này cô mới quay sang nhìn anh, mắt đối mắt cô lên tiếng “ Lăng Duật! Anh chiều con cũng phải biết chừng mực, anh nhìn xem Tiểu Bắc sang nhà cậu nó mấy hôm cả một