Tôn Di nghe đến đó thì cả kinh sắc mặt của trở nên nghiêm trọng “Không thể làm như thế được, lần trước đã công khai tiểu thư là con gái ruột rồi nếu như bây giờ đính chính lại thì mặt mũi của tiểu thư biết để ở đâu, người ta sẽ cười chê cô ta là trẻ mồ côi, không thể như thế được.
”
Kiều Nguyệt Dung sợ chuyện thân phận bị bại lộ với người khác một thì Tôn Di lại tỏ vẻ lo lắng gấp 10 lần, thật không hiểu nổi bà ta yêu thương Kiều Nguyệt Dung đến cỡ nào mà còn lo lắng chuyện thân phận cô bị bại lộ như là lo cho con gái ruột của mình nữa.
Tôn Di cau mày lên tiếng hỏi “Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Kiều Nguyệt Dung cau mày nắm chặt tay thành nắm đấm “Tôi cũng đang không biết nên tính sao đây? Lần trước có thể lừa gạt Kiều Tâm Vũ rơi vào bẫy là bởi vì cô lúc đó quá ngu ngốc hoàn toàn tin tưởng vào tôi, còn bây giờ cô ta đã biết tôi là người đứng sau hãm hại cô ta nếu cô ta đem chuyện này nói với ông nội thì mọi chuyện sẽ khác.
Chỉ cần Kiều Tâm Vũ lên tiếng thì ông nội sẽ vì quan hệ huyết thống mà cho điều tra lại đến lúc đó người ra khỏi nhà chính là tôi đó.
Ông nội không giống với ba mẹ ông ta chỉ đứng về phía của Kiều Tâm Vũ mà thôi.
”
Tôn Di cau mày “Trước giờ đại lão gia ghét nhất chính là con cháu làm bại hoại gia phong chẳng hạn như Kiều Tinh Quang là cháu đích tôn của Kiều gia nhưng khi bị bắt gặp ăn chơi ở bar liền chịu gia pháp cơ mà, sao lần này ông ta lại bỏ qua lỗi lầm của Kiều Tâm Vũ như thế chứ.
”
Kiều Nguyệt Dung nắm chặt tay móng tay cô ta đâm vào cả lòng bàn tay đến bật máu, cô nghiến răng nghiến lợi lên tiếng đáp “Bởi vì nó là cháu gái ruột của ông ta lại lưu lạc bên ngoài 18 năm cho nên ông ta không quá khắc khe với nó mà chỉ muốn bù đắp lại khoảng thời gian nó chịu khổ bên ngoài mà thôi.
”
Tôn Di thở dài “Không ngờ ông ta lại có thể tin tưởng Kiều Tâm Vũ như thế.
”
Kiều Nguyệt Dung nhíu chặt tâm mi lên tiếng “Bên Đoàn gia và cả Nam Khánh vẫn không hề biết tôi không phải là con gái ruột của ba mẹ tôi, Nam Khánh còn nói muốn đính hôn với tôi nhưng nếu bây giờ chuyện này bại lộ thì chắc chắn Đoàn gia sẽ không chấp nhận để tôi và anh đến với nhau, khó khăn lắm tôi mới giành được Nam Khánh tôi không thể để mất anh ấy như thế.
”
“Đoàn phu nhân lại rất có hảo cảm với Kiều Tâm Vũ sợ rằng bà ấy sẽ nhân chuyện này mà muốn kết thông gia với Kiều gia nhưng sẽ đính ước với Kiều Tâm Vũ chứ không phải là tiểu thư.
”
Kiều Nguyệt Dung oán giận tột cùng “Chỉ cần nó trở về thì tôi sẽ mất hết tất cả, nếu như vậy tôi thà chết còn hơn.
”
Tôn Di cau mày “Vậy thì gây go rồi nếu Kiều Tâm Vũ trở về lần này thì chắc chắn cục diện sẽ thay đổi.
”
Ánh mắt của Kiều Nguyệt Dung hiện lên sự độc ác và lóe lên một tia sát ý “Chỉ cần Kiều Tâm Vũ không thể về đến Kiều gia thì mọi thứ đều có thể cứu vãn được, chỉ cần nó biến mất thì không còn ai tranh giành với tôi nữa đến lúc đó tôi mới có thể mãi mãi là đại tiểu thư của Kiều gia này.
”
Tôn Di không muốn nhìn Kiều Nguyệt Dung mất hết tất cả bà càng không muốn nhìn thấy cô ta chết ngay trước mắt mình, khó khăn lắm mới đi đến được này hôm nay sao có thể để tất cả tàn thành mây khói trong phút chót được chứ.
Tôn Di nghe vậy liền hiểu ý muốn của Kiều Nguyệt Dung bà ta liền gật đầu “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi trước một bước trừ khử Kiều Tâm Vũ trước khi lão gia và phu nhân tìm đến nó và đưa nó trở về Nam Giang.
”
Kiều Nguyệt Dung quay sang nhìn Tôn Di bằng ánh mắt khen ngợi, trong cái nhà này chỉ có mình bà ta là hiểu ý muốn thật sự của cô mà thôi.
“Tôn quản gia, bà biết Kiều Tâm Vũ đang ở đâu à?”
Tôn Di liền gật đầu đáp “Dạ đương nhiên rồi, tôi sợ Kiều Tâm Vũ không cam tâm chuyện lão gia và phu nhân công khai với truyền thông cô là con gái ruột sẽ làm tổn hại đến cô nên luôn âm thầm theo dõi nó.
Kiều Tâm Vũ từ nhỏ sống ở Thu Phong Cổ Trấn nghèo nàn kia nó đến Nam Giang chỉ một thời gian ngắn thì có thể đi đâu được chứ, nó trở về cô nhi viện Huyền Phương rồi.
”
Kiều Nguyệt Dung gật gật đầu “Biết được chỗ nó đang ở cũng tốt, vậy đi tôi sẽ nói với ba mẹ là tôi tìm được chỗ nó ở trong suốt ba tháng qua rồi để câu kéo thời gian tại Nam Giang, còn Tôn quản gia thì giúp tôi đi Thu Phong Cổ Trấn xử lý Kiều Tâm Vũ bằng mọi giá không được để nó đặt chân lên đất Nam Giang này.
”
Tôn Di liền gật đầu “Dạ được ạ, tôi nhất định sẽ khiến Kiều Tâm Vũ phải hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
”
Kiều Nguyệt Dung liền lấy điện thoại ra bấm bấm mấy cái sau đó điện thoại của Tôn Di vang lên tiếng “ting ting”, bà ta kiểm tra thì thấy Kiều Nguyệt Dung chuyển khoản cho mình rất nhiều tiền.
“Tiểu thư cái này là sao? Tôi làm tất cả chỉ vì tiểu thư mà thôi tôi không cần tiền đâu”
Kiều Nguyệt Dung liền lên tiếng nói với Tôn Di “Tôi