“Tiếp theo hội nghị sẽ tiến hành bầu lại vị trí chủ tịch hội đồng quản trị.
Hiện tại có 3 người sở hữu số cổ phần nhiều nhất trong hội đồng quản trị có thể ngồi vào ghế chủ tịch là Tịch lão phu nhân - Cao Đàn Hương sở hữu 30% cổ phần, người thứ 2 là nguyên chủ tịch hội đồng quản trị Tịch Minh đang nắm giữ 20% cổ phần và người thứ 3 là cổ đông bí ẩn bây giờ mới xuất hiện - Vincent đang nắm giữ 20% cổ phần.
Hội nghị sẽ bỏ phiếu kín để bầu chọn chức danh chủ tịch, tổ kiểm phiếu sẽ thông qua và báo kết quả ngay.”
Tổ kiểm phiếu bắt đầu phát phiếu cho các cổ đông, mọi người lần lượt di chuyển lên bỏ phiếu vào thùng, tổ kiểm phiếu bắt đầu kiểm phiếu.
Dung Ngọc Nhi vẫn giữ một niềm tin nhỏ nhoi là Cao Đàn Hương vẫn sẽ bầu chọn cho Tịch Minh để giữ quyền điều hành Tịch Thị lại cho người của Tịch gia nhưng đến lúc công bố kết quả thì bà gần như muốn ngã ngồi tại chỗ.
Thư ký hội nghị thông qua kết quả kiểm phiếu “Tổ kiếm phiếu của hội nghị đã tiến hành kiểm phiếu xong, báo cáo hội nghị kết quả như sau người đạt số phiếu cao nhất là Vincent với số cổ phần bình chọn là 60%, người có số phiếu xếp thứ hai là Tịch Minh với số cổ phần bình chọn là 25%, người có số phiếu xếp thứ ba là Cao Đàn Hương với số cổ phần bình chọn là 15%.
Thông qua hội nghị người trúng cử vào chức danh chủ tịch hội đồng quản trị là anh Vincent, xin chúc mừng chủ tịch tân nhiệm.”
Dung Ngọc Nhi không tin vào kết quả liền điên cuồng xong qua bàn kiểm phiếu tìm phiếu của Cao Đàn Hương khi thấy bà đã dùng 30% cổ phần của mình để bình chọn cho Vincent thì bà ta nổi điên lên xấn tới chỗ Cao Đàn Hương đang ngồi rồi la lối om sòm.
“Mẹ à, sao mẹ có thể làm như thế chứ, sao mẹ có thể dùng 30% cổ phần trong tay mẹ để bầu chọn cho một người ngoài mà không bầu chọn cho con trai của mẹ vậy hả?”
Có một số cổ đông bàn tán về chuyện Cao Đàn Hương đem toàn bộ cổ phần để bầu chọn cho người ngoài như Vincent.
Người A “Trước này đổng sự trưởng luôn giữ lại vị trí chủ tịch cho người của Tịch gia mà, sao đột nhiên lần này lại để rơi vào tay người khác vậy kìa?”
Người B “Lần này Tịch Thị đổi chủ thật sao?”
Thậm chí Tịch Minh cũng không ngờ là Cao Đàn Hương có thể ủng hộ cho Vincent mà không hề bình chọn cho mình như những nhiệm kỳ trước.
Người C “Sao chủ tịch tập đoàn Kình Long có thể trúng cử trở thành chủ tịch tập đoàn Tịch Thị được chứ, vậy chẳng khác nào là Kình Long đang thâu tóm Tịch Thị.”
Người A “Với số phiếu bầu như vậy e rằng đổng sự trưởng cũng đã bầu chọn cho Vincent luôn rồi, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Người C “Tịch gia không muốn giữ lại cái ghế chủ tịch nữa hay sao?”
Dung Ngọc Nhi gần như là điên loạn gào lên “Mẹ có căm ghét con thế nào cũng được nhưng sao mẹ có thể đối xử với Tịch Minh như thế chứ, mẹ thà để cái ghế chủ tịch rơi vào tay người ngoài cũng không bình chọn cho con trai mẹ sao?”
Cao Đàn Hương đứng dậy lườm Dung Ngọc Nhi một cái rồi nghiêm giọng lên tiếng “Cổ phần trong tay tôi cho nên quyền quyết định thế nào là do tôi, cô không có quyền gì mà ý kiến cả, hơn nữa Vincent cũng không phải là người ngoài.”
Các cổ động lại xôn xao lên “Tịch lão phu nhân nói vậy là có ý gì chứ? Vincent có mối quan hệ như thế nào với Tịch gia mà bà ấy lại dùng 30% cổ phần để bầu chọn cho cậu ta chứ?”
Đứng trước kết quả bỏ phiếu công khai Vincent có số phiếu bầu cao nhất hiển nhiên trở thành tân chủ tịch tập đoàn Tịch Thị thì Tịch Minh, Dung Ngọc Nhi và Tịch Thiếu Kiệt đều khá bất ngờ đến há hốc mồm không kịp trở tay.
Tịch Minh cau mày lên tiếng “Mẹ à, dù mẹ có không vừa lòng những chuyện con làm nhưng mà mẹ không nên ủng hộ người ngoài để vị trí chủ tịch vào tay kẻ khác như thế chứ.”
Cao Đàn Hương nhướng mày nhìn sang Tịch Minh rồi điềm đạm lên tiếng “Tại vì con không đủ năng lực điều hành Tịch Thị nếu như mẹ tiếp tục ngoan cố để con ngồi vào cái ghế chủ tịch thì sớm muộn gì Tịch Thị cũng phải tuyên bố phá sản đến lúc đó Tịch Thị mới thật sự rơi vào tay của kẻ khác đó.
Tịch Thị là công sức bao đời tổ tiên Tịch gia gây dựng lên mẹ không thể trơ mắt nhìn nó sụp đổ vì sự bất tài vô dụng của con.”
Dung Ngọc Nhi liền nôn nóng đứng dậy lên tiếng chỉ trích Cao Đàn Hương “Mẹ à, mẹ làm vậy là rất quá đáng, bao nhiêu đời nay vị trí chủ tịch tập đoàn Tịch Thị đều do người của Tịch gia nắm giữ, mẹ làm vậy tức là khiến Tịch Thị đổi chủ thật rồi, mẹ không thấy có lỗi với tổ tiên của Tịch gia hay sao hả?”
Cao Đàn Hương liếc xéo Dung Ngọc Nhi một cái “Nếu như hôm nay tôi không bỏ phiếu cho Vincent mới là sai lầm lớn nhất cuộc đời, mới là có lỗi với tổ tiên của Tịch gia.”
Dung Ngọc Nhi cau có giận dữ ra mặt “Nhưng mà cậu ta không phải người của Tịch gia