Một tên tóc xanh bày ra vẻ mặt ngu ngơ lên tiếng hỏi Lãnh Trí “Đại ca, nghe được “ngủ” cùng Hàn Tô Tô thì thích thật đó nhưng mà ngộ nhỡ sau khi ra khỏi đây cô ta báo cảnh sát thì sẽ thế nào đây?”
Lãnh Trí liền đánh vào đầu hắn một cái rồi lên tiếng “Mày đúng là đồ ngu, Hàn Tô Tô là người của giới giải trí danh tiếng rất quan trọng tao không tin là nó dám báo cảnh sát làm lớn chuyện này, nếu mọi người ở Nam Giang biết nó từng bị một đám đàn ông ***** *** thì còn mặt mũi gì mà sống nữa chứ.
”
Bối liền quay sang A Phú và A Huỳnh “Hai đứa bây vào đem Hàn Tô Tô ra đây trước cho đại ca thưởng thức đi.
”
“Còn Tiểu Lê thì thế nào ạ?”
Bối liền nhếch môi cười nham nhỡ “Từ từ rồi cũng tới cô ta thôi, tao cảm thấy chơi đùa cùng Hàn Tô Tô vẫn là thích hơn rất nhiều.
”
A Phú và A Huỳnh liền bước đến căn phòng nhốt Hàn Tô Tô và Tiểu Lê mở cửa ra, bọn chúng tức giận vô cùng khi nhìn thấy Tiểu Lê đang giúp Hàn Tô Tô leo lên mấy cái thùng nhựa chồng lên nhau tính trèo qua cửa sổ ở trên để bỏ trốn.
A Phú liền nhanh chóng phi thân qua kéo chân của Hàn Tô Tô lôi xuống một cái, Hàn Tô Tô không có phòng bị liền ngã nằm dài trên mặt đất.
Tiểu Lê lao tới tính ngăn cản nhưng lại A Huỳnh túm tóc tát cho một cái vào mặt khiến cô cũng ngã sóng xoài trên mặt đất.
Bối nghe bên trong phòng đang nhốt người trên đến tiếng kêu r/ên của hai cô gái liền nhanh chân bước vào xem đã xảy ra chuyện gì.
“Cái gì mà ồn ào vậy hả?”
A Phú liền lên tiếng đáp “Nó muốn bỏ trốn đó anh Bối.
”
Bối nhìn mấy cái thùng nhựa được chất cao để trèo qua cửa sổ thì nhất thời lạnh mặt, giọng hắn tức giận vang lên “Bọn mày hay lắm, dám nghĩ cách qua mặt bọn tao bây giờ tôi sẽ cho tụi mày phải trả giá thật đắc…lôi tụi nó ra ngoài hết đi.
”
A Phú áp giải Tiểu Lê còn A Huỳnh thì áp giải Hàn Tô Tô kéo cả hai đi ra ngoài, lúc đến trước mặt Lãnh Trí thì bọn chúng dừng lại đẩy hai cô gái ngã xuống trước mặt của Lãnh Trí.
Lãnh Trí nhìn gương mặt bị sưng đỏ của Tiểu Lê thì tỏ vẻ thương hoa tiếc ngọc “Sao bọn mày lại đánh một cô gái yếu đuối mỏng manh như vậy hả? Mặt cô ta sưng lên như vậy còn gì mà vui trói nó lại đi khi nào tao chơi chán Hàn Tô Tô thì sẽ xử lý nó.
”
Bối liền phụ A Huỳnh một tay trói Tiểu Lê thật chặt lại rồi để ngồi trong góc phòng mà bọn chúng đang ngồi đánh bài còn cử thêm hai tên canh giữ không để cô có cơ hội bỏ trốn thêm lần nữa.
Kiều Tâm Vũ chạy qua rạp hát Liên Thành khoản vài chục kilomet nữa thì nhìn thấy một cái kho hàng lớn sững sừng từ xa, nương theo ánh trăng cô có thể nhìn ra mấy chữ “Kho Hàng Thời Khâm” trên tấm bảng sắt đã bị hoen gỉ đi rất nhiều.
Chiếc Ducati màu trắng của Kiều Tâm Vũ đang dần chạy tới kho hàng Thời Khâm, cách kho hàng một đoạn cô đã tắt máy xe để tránh tiếng động cơ đánh rắn động cỏ bên trong, Kiều Tâm Vũ đang mặc đồ đen nên cũng thuận tiện ẩn nắp trong bóng tối.
Kiều Tâm Vũ cẩn thận đi từng bước nhẹ nhàng đến gần kho hàng Thời Khâm cũ kỹ kia, cô quan sát nhìn thấy ba chiếc xe đang đậu bên ngoài, một chiếc limousine và hai chiếc xe hơi khác phỏng đoán bên trong cũng phải hơn 10 người.
Trên đường tới kho hàng cũ này Kiều Tâm Vũ cũng quan sát bối cảnh hai bên đường một chút, kho hàng nằm ở ngoại ô nên xung quanh vô cùng vắng vẻ không có nhà cửa của dân, còn đồn cảnh sát thì nằm xa tít, đây đúng là chỗ lý tưởng để bọn tội phạm ẩn náu và làm chuyện xấu mà không ai hay biết.
Kiều Tâm Vũ để ý bên ngoài kho hàng Thời Khâm cũng không có cử ai canh chừng có lẽ vì địa thế của nó ở nơi hoang vắng âm u nên không ai dám bén mãn đến gần lúc trời tối cho nên bọn người kia mới buông bỏng cảnh giác như thế.
Kiều Tâm Vũ cẩn thận bước từng bước đi gần tới kho hàng cô tỉ mỉ quan sát thử xem có cách nào nhìn được tình hình bên trong hay không, ít nhất phải biết rõ đối phương bao nhiêu người bên trong có cạm bẫy gì hay không thì mới nắm chặt phần thắng được.
Người của Tịch Kỳ Phong cũng đã đi đến được rạp hát Liên Thành rồi, Tịch Kỳ Phong cảm thấy rất nóng lòng anh sợ Kiều Tâm Vũ vì nôn nóng muốn cứu Tiểu Lê mà liều lĩnh hành động một mình thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
“Tăng tốc nhanh lên nữa đi.
”
Đầu Hắc Long chảy xuống ba giọt hắc tuyến thầm nghĩ [Chắc còn tốc để tăng, lái với tốc độ tối đa luôn rồi đấy đại ca ơi, em lái mà tay run lên luôn rồi nè.
]
Bạch Long liền trợn mắt lên to hết cỡ nhìn Tịch Kỳ Phong bằng ánh mắt ai oán thầm nghĩ trong đầu [Móa ơi, trâu bò quá rồi đó trong vòng 45 phút chạy từ Tịch gia đến rạp hát Liên Thành xa xôi hẻo lánh này đã là kỳ tích rồi còn đòi tăng tốc cái gì nữa không biết.
”
Ảnh Long thì tâm trạng rối bời không suy nghĩ được gì cả, mọi người chưa bao giờ nhìn thấy cậu ta bày ra vẻ mặt lo lắng cảm xúc hỗn loạn như thế, hôm nay vì Tiểu Lê mà cứ như người mất hồn thì cũng đủ hiểu là trong lòng cậu ta Tiểu Lê quan trọng như thế nào rồi.
Sau khi Tiểu Lê bị trói nhốt vào căn phòng khác thì Hàn Tô Tô bị một đám đàn ông vây quanh, Lãnh Trí