Trước đây Kiều Nguyệt Dung thấy ánh đèn flash nhá sáng thì sẽ tự tin nhìn vào ống kính tạo dáng, bây giờ thần trí cô ta không bình thường nữa nhưng khi nhìn thấy máy quay ống kính thì liền đứng dậy tạo dáng, mỉm cười vẫy tay chào như đang chào fans của mình vậy.
“Tôi chính là nữ diễn viên xuất sắc nhất giải Phượng Loan năm nay…ha ha…cuối cùng tôi cũng trở thành người đạt giải rồi…”
Mọi người nhao nhao vây quanh Kiều Nguyệt Dung, có người lên tiếng “Hình như cô ta sốc quá hóa điên rồi kìa.
”
Có người đồng tình lên tiếng “Phải nha, tôi từng nghe nói có những người không chấp nhận được sự việc nào đó tâm lý bị tổn thương nghiêm trọng sẽ dẫn đến chuyên điên loạn luôn đó.
”
“Cô ta sốc đến độ này cũng đâu có gì là khó hiểu đâu, từ một đại tiểu thư danh giá bị phanh phối thân thế thật sự là con của người giúp việc sao mà chịu nổi cú sốc này được chứ.
”
Có người lên tiếng “Tôi thấy cô ta làm nhiều việc ác như thế với Kiều Tâm Vũ nên đây chính là quả báo mà ông trời dành riêng cho cô ta đó.
”
Lực lượng cảnh sát đi tới áp giải Kiều Nguyệt Dung đi, cô ta liền giãy giụa “Buông tôi ra, các người là ai vậy hả? Mau buông tôi ra tôi đang là nữ diễn viên xuất sắc trẻ tuổi nhất của giới giải trí đó…các người có biết tôi là ai không mà dám vô lễ vậy hả? Tôi nói cho các người biết tôi chính là đại tiểu thư của Kiều gia đó, các người bắt tôi thì ba mẹ tôi sẽ không tha cho các người đâu.
”
Một đồng chí cảnh sát lên tiếng nói với đồng đội của mình “Tôi cảm thấy đầu óc cô ta hình như không còn bình thường nữa.
”
“Cứ giải về cục cảnh sát trước rồi tính.
”
Tôn Di liền bước đến ôm lấy cánh tay của một đồng chí cảnh sát “Xin các chú đừng bắt con gái của tôi mà, con tôi nó bị sốc thần trí không còn tỉnh táo nữa rồi.
”
“Phiền bà tránh ra nếu không sẽ bị khép vào tội cản trở người thi hành công vụ đó, cô ta có bình thường hay không chờ thẩm vấn và kết quả giám định của bệnh viện thì sẽ rõ thôi, bà mau tránh ra đi.
”
Hai đồng chí cảnh sát áp giải Kiều Nguyệt Dung lên xe cảnh sát mặc kệ cô ta giãy giụa và liên tục chửi mắng.
Tôn Di gần như là sụp đổ ngã ngồi tại chỗ luôn, bà ta cảm thấy hối hận vô cùng Kiều Nguyệt Dung có ngày hôm nay là cũng là bà ta đã luôn âm thầm tiếp tay cho cô ta làm việc xấu thậm chí là bày mưu tính kế thay cho cô ta làm việc ác.
“Qủa báo….
đúng là quả báo mà…hu hu hu…gieo nhân nào thì gặt quả ấy là có thật rồi…hu hu hu…Nguyệt Dung ơi tất cả là mẹ đã hại con rồi.
”
Tại biệt thự của Nhất Đẳng, chuông cửa reo lên inh ỏi, Dung Ngọc Nhi đi ra mở cửa thì thấy hai đồng chí cảnh sát đứng bên ngoài nên có chút bất ngờ.
“Xin hỏi hai vị đến đây có chuyện gì không ạ?”
Một đồng chí cảnh sát giơ lên bắt giữ lên trước mặt của Dung Ngọc Nhi rồi lên tiếng đáp “Chúng tôi có lệnh bắt tạm giam Đàm Duệ Linh con dâu của bà.
”
Dung Ngọc Nhi nhíu mày “Cái gì cơ? Sao con dâu của tôi lại bị bắt tạm giam chứ?”
“Cô Đàm Duệ Linh dính đến một vụ chủ mưu giết người có chủ ý, hiện nay nhân chứng vật chứng bên cảnh sát đã tiến hành thu giữ hết rồi vì vậy bà hãy mau gọi cô Đàm Duệ Linh ra đây rồi đến sở cảnh sát lấy lời khai nhanh lên.
”
Tịch Thiếu Kiệt và Đàm Duệ Linh vừa ra đến cửa tính đi về Đàm gia thì nghe cảnh sát nói như thế, sắc mặt của Đàm Duệ Linh lập tức tối sầm lại, cả người run lẩy bẩy.
Đàm Duệ Linh cau mày thầm nghĩ “Chẳng lẽ mọi chuyện lại bị bại lộ rồi sao?”
Tịch Thiếu Kiệt liền sải bước đi tới chỗ hai đồng chí cảnh sát và mẹ mình đang đứng rồi lên tiếng hỏi “Vợ tôi chủ mưu giết ai chứ, các người có nhầm lẫn gì không hả?”
Một đồng chí cảnh sát lên tiếng đáp “Cô Đàm Duệ Linh đây là thuê người dàn dựng vụ tai nạn ngoài ý muốn trên sân khấu trao giải Phượng Loan năm nay khiến cho cô Kiều Tâm Vũ bị thương nghiêm trọng nguy hiểm đến tính mạng.
”
Vừa nghe nhắc đến cái tên Kiều Tâm Vũ là nội tâm của Tịch Thiếu Kiệt lại dao động mạnh, anh liền gấp gáp lên tiếng hỏi “Tâm Vũ…Tâm Vũ bị làm sao vậy hả?”
“Tôi nghe nói cô ấy bị một chùm đèn lớn trên sân khấu rơi trúng người hiện tại đang cấp cứu ở bệnh viện chưa rõ sống chết thế nào.
”
Vẻ mặt của Tịch Thiếu Kiệt liền thất thần “Không…không thể nào Tâm Vũ sao lại…”
Tịch Thiếu Kiệt gấp gáp muốn chạy đến bệnh viện ngay thì giọng của Đàm Duệ Linh tức giận vang lên “Tịch Thiếu Kiệt, em bị người ta vu khống bắt giữ anh không quan tâm lại muốn chạy đến tìm cô ta hay sao hả?”
Tịch Thiếu Kiệt nghe vậy liền tức giận tát quay người lại tát vào mặt của Đàm Duệ Linh một cái thật mạnh khiến cô ta choáng váng ngã ngồi trên mặt đất luôn.
Ánh mắt của Tịch Thiếu Kiệt tức giận đỏ quạch lên trong vô cùng đáng sợ, anh ngồi xổm xuống đưa tay bóp cổ của Đàm Duệ Linh rồi nghiến răng nghiến lợi lên tiếng “Cô đúng là độc ác hơn cả loài rắn độc nữa mà, tôi đã nói là Tâm Vũ hoàn toàn không còn chút tình cảm nào với tôi nữa hết chỉ có mình tôi là vẫn thầm thương trộm nhớ cô ấy mà thôi.
Nếu cô căm hận thì hãy căm hận tôi đi, muốn giết thì hãy giết ch/ết tôi đi, tại sao cô lại đi hãm