Kiều Tâm Vũ nhớ lại năm năm trước khi cô bước chân đến thành phố St.
Louis ở tiểu bang Missouri của Mỹ thì gặp rất nhiều khó khăn, bất đồng về ngôn ngữ càng khiến cho cô chật vật hơn nữa, lúc đó Lee Trần là người đã giúp đỡ cô rất nhiều anh ta kiên nhẫn dạy cho cô tiếng anh, dạy võ để cô tự vệ, chẳng những vậy còn dạy cô cách bắn súng sử dụng các loại vũ khí để tự vệ nữa.
Kiều Tâm Vũ luôn xem Lee Trần là một người anh, là một thiên sứ mà ông trời cử đến để cứu vớt cuộc đời cô, tuy đi theo Lee Trần là dấn thân vào hắc bang nhưng mà cô không hối hận, hắc bang mà có tình người vẫn hơn là những kẻ tung hô mình là chính đạo nhưng sống thua cả một con chó.
Kiều Tâm Vũ thầm nghĩ [Chờ sau khi tôi giải quyết xong mọi chuyện sẽ quay lại tìm anh Lee à.
]
Buổi tối hôm đó, Kiều Tâm Vũ lên máy bay trở về Nam Giang, xa quê hương cũng năm năm rồi cô nhớ những đứa trẻ ở cô nhi viện Huyền Phương, nhớ sơ Maria, Tiểu Lê và cả ông nội nữa.
Kiều Tâm Vũ tự dặn lòng sau khi về đến Nam Giang cô sẽ sắp xếp thời gian đi thăm Kiều Trí Tề trước bởi vì cô biết ông là người duy nhất ở Kiều gia thật sự quan tâm yêu thương cô.
Tịch Kỳ Phong vừa mới ngủ dậy thì Hắc Long đã đẩy cửa xông vào phòng của anh rồi “Lão đại, lão đại ơi em có tin tốt cho anh đây.
”
Tịch Kỳ Phong vẫn còn ngáy ngủ chưa tỉnh hẳn nên có chút cáu “Chuyện gì để nói sau không được à, anh còn muốn ngủ thêm chút nữa.
”
“Elen trở về Nam Giang rồi.
”
Đầu óc của Tịch Kỳ Phong vẫn còn mụ mị khẽ nâng mí mắt lên nhìn Hắc Long rồi hỏi “Elen là ai chứ?”
Hắc Long đưa tay đỡ trán “U là trời, Elen là cô bạn gái của Tịch Thiếu Kiệt đó ạ.
”
Tịch Kỳ Phong lúc này mới tỉnh táo hắn ra “Cô ta về Nam Giang sao?”
Hắc Long gật đầu “Dạ đúng ạ, em theo lệnh anh theo dõi Tịch Thiếu Kiệt ở sân bay xem khi nào hắn về nước thì vô tình nhìn thấy cô gái đó đi vào khu vực làm thủ tục để lên chuyến bay đi Nam Giang ạ.
”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy liền cảm thấy thích thú vô cùng “Ha ha ha, tưởng cô ta trốn đi đâu hóa ra là về Nam Giang, đúng là thiên đường có cửa không muốn đi địa ngục không lối lại cứ đâm đầu vào, cô ta đến địa bàn của tôi rồi thì tôi còn sợ là không báo thù được thù hay sao.
Elen cô chờ đó!”
Hắc Long nói tiếp “Còn nữa em điều tra được là chiều nay Tịch Thiếu Kiệt cũng sẽ trở về Nam Giang.
”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Cậu đã book vé để chúng ta trở về cùng chuyến bay với Tịch Thiếu Kiệt luôn chưa hả?”
“Dạ anh yên tâm em đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi ạ.
”
Kiều Tâm Vũ đáp chuyến bay tại Nam Giang lúc 08 giờ sáng, cô đi khỏi sân bay vẫy tay gọi một chiếc taxi để đi đến khách sạn, tạm thời cô sẽ ở lại Nam Giang vài ngày trước tiên thăm Kiều Trí Tề rồi mới trở về Thu Phong Cổ Trấn.
Trên đường taxi chạy đến khách sạn Ruby thì Kiều Tâm Vũ nhìn thấy có khá nhiều hình ảnh poster của Kiều Nguyệt Dung được ở những nơi công cộng như tuyên truyền quảng bá hình ảnh của cô ta vậy.
Kiều Tâm Vũ lên tiếng hỏi tài xế taxi “Anh ơi, cho em hỏi một chút em thấy hình ảnh của cô gái kia dán đầy đường là sao vậy ạ?”
Tài xế taxi liền đáp “Cô không biết sao cô gái đó là Kiều Nguyệt Dung đang là một sao nữ mới lên của showbiz rất là nổi tiếng.
”
“Ô cô ta là minh tinh màn bạc sao?”
Tài xế kia liền lắc đầu “Chưa đến nỗi đó, nghe nói Kiều gia bỏ tiền đầu tư phim để cô ta đóng chính chủ yếu là chiếu mạng nhưng mà bây giờ được nhiều ngườu yêu thích lắm nên được công ty giải trí Huy Hoàng PR hình ảnh khắp nơi.
”
Kiều Tâm Vũ gật gật đầu “Chắc là cô ta giỏi lắm hả? Chắc cũng xuất thân từ các trường đại học đào tạo diễn xuất hàng đầu cả nước ha?”
“Làm gì có chứ, vụ việc cô ta thi trượt học viện hí kịch trung ương năm đó lâu lâu vẫn bị antifan đào lên hoài đó thôi nhưng mà Kiều gia có quyền thế lại có tiền nên thuê một lực lượng thủy quân hùng hậu để tẩy trắng cho cô ta hoài.
”
Kiều Tâm Vũ nhìn hình ảnh của Kiều Nguyệt Dung nở nụ cười hoa nhường nguyệt thẹn trên tấm poster thì ánh mắt liền lóe lên một tia lửa thù hận thầm nghĩ [Kiều Nguyệt Dung tao trở về rồi đây, cuộc chiến của tao và mày có lẽ sắp sửa bắt đầu được rồi, hãy cứ cười khi còn có thể bởi vì những ngày tháng tiếp theo tao sẽ khiến mày khóc không ra nước mắt nữa đó.
]
Xe taxi dừng lại trước khách sạn Ruby, Kiều Tâm Vũ xuống xe trả tiền cho anh tài xế rồi kéo vali đi vào trong.
Tại sao ở Nam Giang có nhiều khách sạn không thuê lại chọn cái khách sạn mà cuộc đời mình bị hủy hoại năm xưa?
Là bởi vì Kiều Tâm Vũ muốn bản thân phải đối mặt với tất cả, phải rủ bỏ được hình ảnh của quá khứ trong lòng thì mới có thể tiến bước đến tương lai.
Kiều Tâm Vũ check in xong thì đi vào thang máy lên căn phòng 309, cô đẩy cửa bước vào không gian bên trong vẫn rộng lớn như thế chỉ có đều cấu trúc và tông màu đã được thay đổi, từ một căn phòng bình thường được tu sửa lại thành