Kiều Tâm Vũ gật gật đầu giọng cô nghẹn ngào “Dạ con cảm ơn ông bà nội ạ.”
Kiều Trí Tề liền lên tiếng dỗ dành Kiều Tâm Vũ “Hôm nay là ngày vui của con cho nên con không được khóc, phải là cô dâu đẹp nhất trong mắt của Tịch đại thiếu gia khiến cậu ta cả đời này không quên được dáng vẻ xinh đẹp này của con.”
Kiều Tâm Vũ gật gật đầu “Dạ ông nội.”
Kiều Trí Tề lại lấy ra một túi hồ sơ nữa đưa cho Kiều Tâm Vũ “Còn nữa đây là giấy chuyển nhượng 20% cổ phần của tập đoàn Kiều Thị, ông nội cho con cũng xem như là của hồi môn tiễn con đi lấy chồng.”
Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh cùng ngạc nhiên không dám tin là Kiều Trí Tề lại cho Kiều Tâm Vũ những 20% cổ phần của Kiều Thị như thế, ở Kiều gia hiện tại vẫn chưa phân chia tài sản trong tay Kiều Trí Tề đang nắm giữ 60% bây giờ cho đi 20% thì còn lại 40%.
Kiều Nguyệt Dung vừa nghe nói đến cổ phần thì đã nắm chặt tay thành nắm đấm ánh mắt hiện lên một tia hận ý rõ rệt vì ganh tức.
Kiều Tâm Vũ khẽ xua tay “Ông nội à đôi vòng tay con xin nhận nhưng mà về cổ phần thì…”
Kiều Trí Tề biết là Kiều Tâm Vũ không cần những thứ này sẽ từ chối nên ông lên tiếng chặn cô lại “Ông nội biết là con gả đến Tịch gia không cần lo lắng gì nữa cả nhưng mà ông vẫn cho con cổ phần để người bên đó không thể nào coi thường con được cả.”
Cao Đàn Hương nghe vậy liền nhẹ nhàng khẽ cười lên tiếng “Anh xui đừng có lo bất cứ gì hết, tôi xin lấy danh dự của mình ra đảm bảo Tâm Vũ gả đến Tịch gia sẽ trở thành đệ nhất phu nhân ở Nam Giang này, tôi tuyệt đối không để con bé chịu bất kỳ thiệt thòi nào hết.”
Kiều Trí Tề gật đầu “Chị nói vậy thì tôi an tâm hơn rồi nhưng nếu cháu gái tôi mà chịu ấm ức thì dù thế lực của Kiều gia không bằng Tịch gia đi chăng nữa tôi cũng sẽ lấy lại công bằng cho cháu gái tôi.”
Cao Đàn Hương hòa nhã đáp lại “Anh cứ yên tâm, Kỳ Phong nhà tôi nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cả đời cho Tâm Vũ.”
Kiều Nguyệt Dung đứng một bên nghe hai người lớn nói chuyện mà bĩu môi thầm nghĩ [Ủa có lộn gì không trời? Nó gả đến đó để tổ chức minh hôn sau đó bồi táng theo một người đã chết mà họ nói cứ như nó đi lấy chồng thật vậy, thật là nực cười mà.]
Kiều Trí Tề lên tiếng dặn dò Kiều Tâm Vũ “Gả sang bên đó nếu có chuyện gì thì cứ báo cho ông biết ông sẽ làm chủ cho con.”
Kiều Tâm Vũ gật gật đầu “Dạ ông nội.”
Cao Đàn Hương xem đồng hồ thấy đã không thể trì hoãn được nữa rồi bèn lên tiếng “Qùa anh xui đây cũng tặng rồi giờ tôi xin phép đón dâu về cho kịp giờ lành làm lễ gia tiên nữa.”
Kiều Trí Tề không cản Cao Đàn Hương nữa mà gật đầu rồi tiễn Cao Đàn Hương và Kiều Tâm Vũ ra ngoài.
Hắc Long mở cửa chiếc xe hoa màu trắng để rồi làm động tác mời “Dạ mời lão phu nhân và thiếu phu nhân lên xe ạ.”
Kiều Tâm Vũ ngồi vào xe kế bên Cao Đàn Hương, khi đã ổn định xong thì đoàn xe lăn bánh bắt đầu rời đi.
Sau khi Kiều Tâm Vũ cùng đoàn rước dâu đi xa rồi mà Kiều Trí Tề vẫn còn đứng nhìn theo vớ vẻ mặt rất là vui vẻ khiến cho Kiều Trạch Khương, Triệu Lệ Quỳnh và Kiều Nguyệt Dung đều cảm thấy vô cùng kỳ lạ, đáng lý ra ông phải ngăn cản hôn lễ không cho rước dâu mới đúng đằng này còn tặng quà hồi môn tiễn cô đi lấy chồng nữa chứ.
Kiều Trạch Khương cảm thấy kỳ lạ khi Kiều Trí Tề không phản đối hôn sự của Kiều Tâm Vũ và Tịch Kỳ Phong mà còn đến tham dự với thái độ rất là vui vẻ nữa nên hiếu kỳ lên tiếng hỏi “Ba không phản đối Tâm Vũ gả đến Tịch gia sao ạ?”
Kiều Trí Tề nghe vậy chỉ mỉm cười “Có gì mà phải phản đối chứ, mối hôn sự tốt như vậy là phúc phần của Tâm Vũ nhà mình, ba mong là con bé sẽ sống hạnh phúc sau khi kết hôn.”
Kiều Nguyệt Dung nghe Kiều Trí Tề nói vậy thì cau mày thầm nghĩ [Ông già hồ đồ này đầu óc có vấn đề rồi hay sao vậy? Rõ ràng Kiều Tâm Vũ gả đến cho một kẻ phế nhân mà ông ta còn nói là mối hôn sự tốt là có ý gì chứ?]
Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh cũng cảm thấy Kiều Trí Tề đột ngột thay đổi một cách bất thường như thế thì không hợp lý chút nào nếu là lúc trước mà biết Kiều Tâm Vũ bị ép gả cho người như thế ông ta đã đến mắng cho cả hai vợ chồng một trận vì dám tự ý gả Kiều Tâm Vũ đến Tịch gia rồi mới đúng.
“Thôi cũng trễ rồi ba về nghỉ ngơi đây.”
Kiều Trạch Khương tiễn Kiều Trí Tề lên xe về rồi thì Triệu Lệ Quỳnh mới dám lên tiếng nói chuyện với ông “Không biết ba có tỉnh táo không vậy hả?”
“Ý em là sao hả?”
Triệu Lệ Quỳnh liền đáp “Đột nhiên ba thay đổi đến tham dự và chúc phúc cho Tâm Vũ, còn nói đó là mối hôn sự tốt phải chăng bên trong còn có ẩn tình?!”
Kiều Trạch Khương khẽ lắc đầu “Anh cũng không biết nữa nhưng thôi kệ đi ba không phá