Khi học ở Mỹ, Kiều Tâm Vũ thích nhất là nghiên cứu các phong cách kiến trúc cổ đến nỗi mà các thiết kế của cô điều mang phong cách riêng vừa nhìn vào là biết biểu thị lối kiến trúc đặc trưng của quốc gia nào luôn, do đó khi thấy dự án nhà hát Thượng Huyền này thì máu nghệ sĩ lại dâng lên trong lòng cô.
Kiều Tâm Vũ lên tiếng đáp “Em sẽ thử thiết kế lại dự án này theo phong cách kiến trúc cổ sau đó anh có thể so sánh hai phương án với nhau.
”
“Anh chỉ sợ em mệt thôi, em sắp vào đoàn phim còn phải kham thêm bảng thiết kế dự thầu thì thật không dễ dàng đâu.
”
Kiều Tâm Vũ nở một nụ cười tự tin lên tiếng đáp “Anh không nghe người ta nói rằng một khi đi theo đam mê là sẽ cháy hết mình sao? Em mà đã đạt mục tiêu cố gắng thì nhất định phải hoàn thành mới được.
”
Tịch Kỳ Phong gật gật đầu thể hiện rõ sự yêu chìu vô hạn đối với Kiều Tâm Vũ “Được, em thích làm gì anh cũng đều ủng hộ hết nhưng không được quá sức, bây giờ em đã có anh bên cạnh rồi có việc gì khó khăn cứ nói với anh chúng ta cùng nghĩ cách giải quyết, em không cần một mình gồng gánh hết những chuyện không vui.
”
Kiều Tâm Vũ cảm thấy trái tim mình dao động trước lời nói này của Tịch Kỳ Phong, từ trước đến nay cô toàn tự mình gánh vác mọi thứ đến hôm nay mới có một người đối xử với cô dịu dàng ấm áp như thế này.
“Em sao vậy Tâm Vũ? Anh nói câu này không đúng làm em không vui hả?”
Kiều Tâm Vũ khẽ lắc đầu “Không có, cảm ơn anh nha Kỳ Phong.
”
“Chúng ta là vợ chồng không nên khách sáo, à cùng ăn bánh hoa đào nha anh thích loại bánh này lắm đó.
”
Tịch Kỳ Phong cầm một cái bánh hoa đào lên đưa đến bên miệng của Kiều Tâm Vũ “Em ăn thử xem có ngon không?”
Kiều Tâm Vũ há miệng ra cắn thử một cái cảm thấy vị ngọt vừa phải rất thơm và không quá béo nên gật đầu “Uhm rất là ngon.
”
Tịch Kỳ Phong khẽ cười vui vẻ “Anh ước gì chúng ta có thể mãi mãi bên nhau bình yên như thế này thì tốt quá rồi ha.
”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy thì liền bị sặc, hai người kết hôn hợp đồng thôi có phải vợ chồng thật sự đâu mà Tịch Kỳ Phong ao ước lạ lùng quá.
Tịch Kỳ Phong liền lấy tách trà sâm trên bàn đưa cho Kiều Tâm Vũ “Uống nước vào, từ từ thôi.
”
Kiều Tâm Vũ uống một hơi cạn hết tách trà sâm mà Cao Đàn Hương bảo nhà bếp chuẩn bị cho Tịch Kỳ Phong luôn nên cô ái ngại nhìn anh với vẻ áy náy.
“Thôi chết đây là trà bà nội kêu người chuẩn bị cho anh, em lỡ uống hết rồi để em đi pha tách khác cho anh nha.
”
Kiều Tâm Vũ vừa đứng dậy tính bước đi thì Tịch Kỳ Phong kéo cô lại, hai người đối diện nhau, anh cúi người xuống hôn lên môi của cô một cách nhẹ nhàng khiến tim cô đập liên hồi trong lồng ngực trái, lúc này đột nhiên cảm giác thân thể cứng đờ không còn suy nghĩ được chuyện phải đẩy anh ra luôn.
Tịch Kỳ Phong quyến luyến rời môi của Kiều Tâm Vũ rồi lên tiếng nói với cô “Vậy là anh uống trà rồi nha, trà dính trên môi em đó.
”
Kiều Tâm Vũ xấu hổ đỏ mặt đẩy Tịch Kỳ Phong ra xa mình “Anh đúng là cái đồ lưu manh mà” sau đó cô bỏ chạy về phòng ngủ luôn không dám ở đó với anh nữa.
Tịch Kỳ Phong nhìn hành động của Kiều Tâm Vũ thì đứng cười một mình lẩm bẩm “Cô ấy đúng là có những điểm rất là dễ thương khiến mình không muốn yêu cũng không được nữa rồi.
”
Kiều Tâm Vũ ngồi trên giường ngủ thở d/ốc thầm nghĩ [Mày điên rồi Kiều Tâm Vũ, sao mỗi lúc ở bên cạnh Tịch Kỳ Phong thì tim lại đập nhanh như thế chứ, còn nữa sao lại không có cảm giác khó chịu khi anh ta có những cử chỉ thân mật như thế chứ, thật là kỳ lạ.
]
Kiều Nguyệt Dung lại đến tìm Ngô Tích để hỏi về chuyện sắp xếp cho cô ta tham gia đoàn làm phim của Nghê Gia Long.
Ngô Tích thở dài “Nếu là người khác thì tốt rồi ngặt nỗi Hàn Tô Tô lại là fans trung thành của Tô Cẩn nên cô ta thà đóng vai phụ để được gặp thần tượng cũng không muốn nhận vai chính trong dự án phim khác.
”
Ánh mắt của Kiều Nguyệt Dung hiện lên sự tức tối không cam tâm “Con nhỏ đó đúng là ngu hết thuốc chữa mà, cơ hội ngay trước mắt lại không biết nắm bắt hèn chi mãi mãi không thể nổi tiếng được.
”
“Tôi thấy chuyện này đã không thể vãn hồi được nữa rồi cô có tiếc nuối thì mọi chuyện cũng đã rồi hay là cô tập trung vào các dự án khác đi sẽ tốt hơn đó.
”
Kiều Nguyệt Dung liền hằn hộc, giận dữ lên tiếng quát “Có chút chuyện đổi diễn viên thôi mà anh làm cũng không được đúng là quá vô dụng rồi.
”
Ngô Tích nghe vậy thì liền tỏ thái độ tức giận “Này Kiều Nguyệt Dung tôi cảm thấy cô càng ngày càng quá quắt rồi đấy nhé, dù sao tôi cũng là giám đốc điều hành công ty giải trí Huy Hoàng, cô là diễn viên trong công ty thì nên tôn trọng tôi một chút đi.
Tôi đã tính đường sẵn cho cô đi tốt nhất rồi chỉ tại cô ngu ngốc không nghe theo bây giời hối hận cũng muộn màng rồi, để cho một đứa mới toanh Kiều Tâm Vũ gì đó được diễn vai chính trong dự án của Nghê Gia Long là đều tại cô hết đó, bây giờ cô ở đây trách móc tôi cái gì.
Nếu cảm thấy Huy Hoàng không còn