" Cô muốn biết tôi là ai sao ? Mở tai mà nghe cho rõ đây.
Tôi là Từ Bách Vũ, người sẽ khiến cô và người yêu cô thân bại danh liệt ! "
Lời nói này vừa dứt, Cẩn Y cùng Nhược Vũ có chút sửng sốt.
" Bách Vũ, anh đang nói gì vậy ? Anh không nên đối đầu với Lộ Lục Quân, anh ta là cảnh sát "
Nhược Vũ lo lắng trước lời nói này của anh, trong lòng càng tràn ngập sợ hãi cùng bất an.
" Từ Bách Vũ ? Anh...!Anh không lẽ là đứa cháu trai duy nhất của Từ gia sao ? "
Cẩn Y kinh ngạc mà nhìn anh như không tin vào mắt của mình, nhìn vào xe của anh cùng bộ âu đắt tiền kia cũng biết phần nào về gia thế của anh.
Nhưng không ngờ anh lại là cháu trai đích tôn của Từ gia, tứ đại gia tộc có máu mặt trong thành phố.
Nhược Vũ nghe đến Từ gia cũng ngạc nhiên không kém, khi nghe đến tên anh cô cũng không nhận ra nhưng khi nghe thấy Cẩn Y thốt ra thì vô cùng bất ngờ.
Từ Bách Vũ nhếch môi cười châm biếm, cả người ngồi xuống xích đu bên cạnh cô
" Nếu cô biết rồi thì nhớ ra mà tránh xa Nhược Vũ ra ! Đừng để tôi biết cô làm gì cô ấy, nếu không ngay cả ở trong thành phố này cũng không thể ! "
Lời cảnh cáo này vừa thốt ra khiến Cẩn Y vừa sợ hãi vừa buồn cười, cô ta bật cười
" Anh có biết mình đang nói gì không? Lam Nhược Vũ là người đã có chồng, anh cũng không có cơ hội ở bên cô ta đâu ! Vì Lộ Lục Quân sẽ không bao giờ buông tha cho cô ta , anh có bảo vệ cách mấy cũng vô dụng.
Có Lục Quân chống lưng, tôi cần gì phải sợ anh ? "
Phụt
" Haha "
Từ Bách Vũ bỗng bật cười, nụ cười có gì đó vô cùng nguy hiểm mang theo mối đe doạ chết chóc.
Anh chậm rãi đứng dậy bước đến bên cạnh Cẩn Y
" Cô cũng biết cô ấy đã có chồng là Lộ Lục Quân thì tại sao lại còn bám theo anh ta làm gì ? Tôi chỉ là đang học theo cô thôi ! "
Sau đó anh cuối đầu nói nhỏ vào tai của cô ta, nụ cười trở nên lạnh lẽo
" Cô nghĩ tôi sợ Lộ Lục Quân sao ? Đối với tôi , anh ta chỉ là một con muỗi chỉ cần dùng một tay bóp chết ngay tức khắc ! "
Dứt lời , anh chậm rãi đứng thẳng người xoay người đi về phía cô.
Để lại Cẩn Y với vẻ mặt trắng bệch không còn chút máu ! Lời đe doạ này là sao ? Rốt cuộc anh ta có quyền thế lớn thế nào mà dám nói như vậy ? Đây chỉ là một lời nói nhưng lại khiến toàn thân cô ta run rẩy đến sợ hãi.
" Nhược Vũ, anh phải đi rồi.
Hôm khác lại đến thăm em "
Từ Bách Vũ cuối người khẽ hôn trán cô một cái sau đó đưa tay xoa đầu cô mà lòng cảm thấy đầy thoả mãn.
" Tạm biệt "
Anh cười khẽ, dời mắt nhìn tiểu Bạch ngồi cạnh cô bảo vệ liền nghiêm túc mà nói
" Tiểu huynh đệ, mày phải bảo vệ cô ấy có biết chưa ? Nếu không tao sẽ đem cô ấy đi đấy "
Gâu
Tiểu Bạch như hiểu ý anh liền sủa một cái như đồng ý.
Nghe hai người này nói chuyện với nhau mà cô cảm thấy buồn cười, bất giác môi khẽ cong lên đầy xinh đẹp.
Từ Bách Vũ hài lòng liền xoay người bước đi, tiến về xe của mình rồi đạp ga rời khỏi biệt thự.
Nhươc Vũ nghe tiếng xe đã đi xa liền đứng dậy đưa tay nắm lấy dây dắt chó gắn nơi cổ Tiểu Bạch, tiểu Bạch hiểu ý liền dẫn dắt chỉ đường cô vào trong nhà.
Cẩn Y thấy cô chuẩn bị vào trong thì tức giận gằn giọng
" Lam Nhược Vũ, cô hãy đợi đó.
Lục Quân anh ấy sẽ không tha cho cô ! "
" Tôi muốn xem thử anh ta sẽ làm gì tôi"
Dứt lời, Nhược Vũ theo tiểu Bạch vào trong nhà để mặc cô ta tức giận dậm chân.
[...]
2 ngày sau, Lộ Lục Quân công tác trở về nhà còn mua thêm quà từ thành phố khác đem về cho Cẩn Y và thêm một phần cho cô.
Hắn đứng trong thư phòng thay đồ thì Cẩn Y từ đầu chạy vào ôm lấy hắn mà sụt sùi nước mắt
" Em làm sao vậy ? "
" Lục Quân, em có chuyện này nhưng mà không biết có nên nói cho anh biết không.
Nhưng...!Nhưng nó lại có liên quan đến chị Nhược Vũ, em không muốn anh phải chịu cảnh bị phản bội "
Nghe đến đây sắc mặt hắn bỗng trầm xuống, nhiệt độ trong phòng như rơi xuống âm độ.
" Ý em là gì? "
Cẩn Y bổng cười thầm trong lòng nhưng bên ngoài lại nước mắt ngắn dài ôm lấy hắn
" Có lẽ em không