Hôn Nhân Không Trọn Vẹn

Chương 55


trước sau


“ Sao… sao cơ ? “
Cẩn Y tức giận quát lên “ Các người trông coi con bé kiểu gì vậy hả ? Mau đi tìm con bé về cho tôi ! “
“ Chúng… chúng tôi đã đưa người đi tìm rồi ạ “
Cẩn Y ngắt máy, nhanh chóng lái xe trở về nhà, tay cầm vô lăng siết chặt , lo lắng dâng lên trong lòng.

…..
Lộ Lục Quân đang trên đường trở về biệt thự riêng của mình thì nhận được cuộc gọi
“ Thiếu gia , cô Quân Dao biến mất rồi ! Chúng tôi đang tìm kiếm nhưng vẫn không kiếm ra “
Lộ Lục Quân nhanh chóng quay xe , phóng nhanh về nhà cũ , mày nhíu chặt.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy ?
Đến nhà cũ , hắn nhanh chóng xuống xe , từng bước đi đến phía Cẩn Y đang ngồi lo lắng đến bật khóc.

Hắn khó chịu
“ Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Tại sao Quân Dao biến mất ? Cô không để mắt đến con bé sao ? “
Cẩn Y ngẩn đôi mắt ngập nước nhìn hắn “ Em… em không biết, rõ ràng em đã đưa con bé cho quản gia chăm sóc , em không nghĩ con bé sẽ đi đâu “
Lộ Lục Quân nhìn quản gia Trương “ Quản gia Trương , bà chăm nom con bé kiểu gì vậy ? “
Quản gia Trương sợ hãi “ Thiếu gia , tôi… tôi dặn tiểu thư ở ngoài sân chơi một lúc , tôi vào lấy bánh cho tiểu thư , vừa đem thì… tôi đã không thấy cô ấy đâu rồi ! “
“ Đã kiểm tra camera chưa ? “
Vệ sĩ ở bên ngoài bước vào “ Thiếu gia , đã vừa kiểm tra camera xong , Quân Dao tiểu thư đã bị người khác bắt đi rồi.



“ Cái gì ? “
Cả Cẩn Y cùng Lộ Lục Quân trở nên kinh ngạc.

Cô ta hốt hoảng , bước đến nắm lấy cổ áo của vệ sĩ “ Là ai, là ai đã đem con gái của tôi đi ? “
Lộ Lục Quân bước đến kéo Cẩn Y ra “ Em bình tĩnh đi , chúng ta sẽ tìm được con bé thôi ! “
Hắn lạnh lùng ra lệnh “ Lập tức đưa người đi tìm con bé ngay , lục tung mọi ngóc ngách phải tìm được con bé về cho tôi ! “
“ Vâng ! “
Cẩn Y đau đớn ngồi thụp xuống đất , bật khóc nức nở “ Dao Dao , con của mẹ “
Hắn im lặng nhìn Cẩn Y , trong lòng lại có chút đau lòng , hắn chậm rãi bước đến ôm lấy cô ta vào lòng “ Không sao , chúng ta nhất định sẽ tìm thấy con bé “
…..
“ Bách Ngôn , cậu bắt con bé đó sẽ không sao chứ ? “
Lam Bách Ngôn lái xe đến một nơi xa ở vùng ngoại ô , gương mặt vẫn bình tĩnh không chút lay động
“ Nếu như cậu muốn cứu Khởi Hạo ra ngoài thì bắt buộc phải dùng điểm yếu của hắn để trao đổi ! “
“ Nhưng… cô bé đâu có lỗi gì ? Liên luỵ đến nó như vậy.

Liệu….


Lam Bách Ngôn hừ lạnh “ Vậy em gái tôi thì có lỗi gì chứ ? Lại bị hắn hành hạ , dành vì mấy năm trời ? Tôi cũng chỉ làm lại những gì hắn đã làm với em gái tôi thôi ! “
Viên Khải im lặng không đáp , mắt lại nhìn đứa bé đang ngủ ngon trong lòng mình.

Thở dài , rốt cuộc lại kéo một đứa bé vào chuyện hận thù của người lớn , không biết sẽ như thế nào.

Chiếc xe chạy đến một ngôi nhà nhỏ , Lam Bách Ngôn bước xuống xe, đi vào bên trong.

Viên Khải bế theo Quân Dao cũng đi theo sau.

“ Đưa con bé lên phòng đi , đừng để nó ra ngoài.


“ Được ! “
Lam Bách Ngôn ngồi xuống ghế sofa , cả người dựa vào lưng ghế , lấy điện thoại từ trong túi ra gọi điện cho ai đó.

Đầu giây bên kia truyền đến giọng nói lạnh lẽo lại quen thuộc “ Alo ? “
“ Lộ Lục Quân ! Đã lâu không gặp ! “
Lộ Lục Quân ở phía bên kia nhíu mày “

Lam Bách Ngôn ? “
“ Haha , thật không nghĩ anh lại nhận ra tôi “
“ Cậu muốn gì ? “
Lam Bách Ngôn nghiêm túc , giọng cũng trầm đi vài phần “ Tôi muốn anh thả người của tôi ra”
“ Người của cậu ? Hừ , cậu đang nghĩ cái gì vậy ? Nghĩ tôi sẽ dễ thả hắn ta ra sao ? Lam Bách Vũ , tôi khuyên cậu nên đầu hàng sớm , nếu không kết cục của cậu sẽ không khác gì cha cậu đâu ! “

Lam Bách Ngôn tức giận đến bật cười, giọng đầy trêu chọc “ Anh nghĩ tôi sợ anh sao ? À , nghe nói con gái anh bị người ta bắt rồi ? “
Nghe đến điều này , trong lòng hắn như hiểu ra gì đó , nhíu mày “ Ý cậu là gì ? “
Anh cười khẽ , nghịch bật lửa trong tay “ Anh thông minh như vậy , chắc có lẽ cũng hiểu những gì tôi đang nói chứ ? “
“ Lam Bách Ngôn ! Câu dám bắt con gái tôi ? Tôi sẽ không tha cho cậu ! “
“ Người đổi người ! Nếu như anh không thả người của tôi ra thì chờ mà nhặt xác con gái mình đi ! “
Lam Bách Ngôn nhanh chóng ngắt máy , ném điện thoại sang một bên.

Đừng trách tôi không báo trước , là do anh đối đầu với tôi trước thôi !
……
Lộ Lục Quân tức giận ném điện thoại xuống đất khiến nó vỡ nát.

Cẩn Y đứng bên cạnh nghe thấy liền lo lắng không ngừng
“ Lục Quân….

Quân Dao….


Hắn liếc nhìn cô ta , hít một hơi sâu “ Yên tâm đi, tôi sẽ đưa con bé về “
Hắn quay người muốn rời đi thì một vệ sĩ khác hớt hãi chạy vào “ Thiếu gia , cô Lam đã không thấy đâu rồi ! “
Từ tin này đến tin khác liền ập đến khiến hắn không kịp phòng bị , tức giận nổi đầy gân xanh
“ Mẹ kiếp ! Rốt cuộc ai dám tính kế Lộ Lục Quân tôi ! “
“ Mau sai tất cả cảnh sát ở thành phố truy tìm tung tích của Nhược Vũ , phải tìm cho bằng được cô ấy ! “
Nói xong , hắn nhanh chóng ra khỏi nhà , lái xe phóng đi.

Cẩn Y đứng đó , nổi bất an dâng lên.

Làm sao đây , tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy ?
Liên Thành từ đâu đi đến , lo lắng bước vào
“ Cẩn Y , con… con của chúng ta “

Cẩn Y thất thần nhìn anh “ Liên Thành , anh mau giúp em , giúp em cứu Quân Dao ! “
“ Được ! “
…..
Mộ Thư Nhiên ngồi đối diện Lam Nhược Vũ , bình thản thưởng thức ly trà trên tay , hưởng thụ mùi hương thơm ngon của trà.

Lam Nhược Vũ nhíu mày mở mắt , cô đưa mắt nhìn xung quanh nơi mình đang ở , cảm giác lạnh lẽo lan truyền khắp cơ thể, hai tay bị trói chặt ra sau lưng , chân cũng bị trói vào ghế ,cả người không thể động đậy.

“ Tỉnh rồi sao ? “
Cô ngẩn đầu nhìn Mộ Thư Nhiên “ Tại sao cô lại bắt tôi ? “
Mộ Thư Nhiên khẽ cười “ Cô có biết tôi là ai không ? “
“ Ai ? “
Cô ta đặt ly trà xuống bàn , chậm rãi đứng dậy , từng bước nho nhã tiến về phía cô , khẽ cuối người nhìn đối diện gương mặt Lam Nhược Vũ , tay đưa lên nắm chặt lấy cằm cô
“ Tôi là vị hôn thê của A Vũ , là vợ sắp cưới của anh ấy ! Nhưng chỉ vì con khốn là cô , đã cướp đi người đàn ông tôi yêu ! “
Lam Nhược Vũ đau đớn nhíu chặt mày “ Nếu cô yêu anh ấy , vậy vì lí do gì mà bỏ rơi ấy suốt mấy năm ? Đến khi anh ấy toàn tâm toàn ý quên cô, thì cô lại quay trở về đòi người ? “
Mộ Thư Nhiên cười lạnh , buông tay ra khỏi cằm cô “ Cô biết cũng khá nhiều đấy ! “
“ Tôi làm tất cả cùng vì Bách Vũ , vì Bách Vũ tôi sẵn sàng hy sinh mọi thứ , kể cả tính mạng này của mình.


“ Cô điên rồi sao ? Vì yêu mà hy sinh cả mạng sống của mình vì người không yêu mình sao ?”
Mộ Thư Nhiên bật cười “ Phải , tôi vì yêu anh ấy mà sắp điên rồi ! Nhưng vì một ả đàn bà khốn kiếp , mà anh ấy lại đưa tôi lên giường của người đàn ông khác ! Tôi câm hận cô ! “
Cô ta cầm lấy con dao gọt hoa quả kề trên gương mặt cô “ Nếu như tôi huỷ hoại đi gương mặt này , không biết A Vũ có còn yêu cô nữa không ? “


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện