Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 183: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diêu Hữu Thiên, cô lại ở nhà Triệu Bách Xuyên hai giờ đồng hồ mới đi xuống.

Trong khoảng thời gian này, sẽ xảy ra chuyện gì?

Anh không muốn nghĩ, anh chỉ cảm thấy mình đố kị đến mức sắp phát điên rồi. 

Cảnh tượng cô cười với Triệu Bách Xuyên, ôm Triệu Bách Xuyên. Khiến anh gần như sắp nổi điên.

Vì sao? Vì sao cô có thể dịu dàng với những người đàn ông khác như vậy? Nhưng nhất định phải lạnh mặt với anh?

"Nếu em thiếu đàn ông như vậy, không phải tìm anh cũng thế sao? Vì sao phải tìm một gã trai già?"

Những lời này, cứ nói ra như vậy.

Khuôn mặt Chiến Li, không thể tránh khỏi, lại trúng một cái tát.

"Vô sỉ. Hèn hạ." Diêu Hữu Thiên tức giận đến mức cả mặt tái mét.

Người lùi về sau một bước lớn, trợn mắt nhìn khuôn mặt Chiến Li, gần như sắp lườm ra được một cái lỗ trên mặt anh ta: "Anh đủ chưa?"

Hôm qua Diêu Hữu Thiên đã ra quyết định, không có dây dưa gì với Chiến Li nữa. 

Cho dù anh ta như thế nào, làm gì, cũng không liên quan đến chuyện của anh ta. 

Cô không muốn, cũng không bằng lòng có bất kỳ giao tiếp nào với anh ta nữa. 

Nhưng không ngờ người này, vẫn tiếp tục bám theo mình. 

Anh ta cho rằng anh ta là ai? Ai cho anh ta quyền làm như vậy?

Diêu Hữu Thiên tức giận căm ghét không thể chịu nổi, muốn lấy điện thoại ra bấm 110 báo cảnh sát. 

Tay bị Chiến Li túm lấy, anh ta trừng mắt nhìn khuôn mặt cô. Vẻ mặt cực kỳ âm u lạnh lẽo: "Chẳng lẽ không đúng sao? Lúc em cự tuyệt anh, nói với anh em đã kết hôn rồi. Nhưng bây giờ thì sao? Lẽ nào em đã ly hôn với gã họ Cố kia rồi?"

Lúc này ngay cả tức giận Diêu Hữu Thiên cũng thấy lười. 

Theo cô thấy, Chiến Li chính là một tên điên. Hơn nữa còn điên đến mức quái lạ. 

"Anh Chiến, tôi chỉ nói một lần, mời anh buông tôi ra."

"Anh không buông." Chiến Li không có cách nào bình tĩnh.

Sao cô ấy có thể như vậy? Cho dù cô đã quên mất mình, nhưng sao cô có thể thân mật với những người đàn ông khác như thế?

Anh không thể chấp nhận, vươn tay, kéo tay Diêu Hữu Thiên qua dẫn vào trong lòng mình.

Diêu Hữu Thiên giơ chân lên đá về phía người anh. Lúc này Chiến Li hoàn toàn rơi vào điên cuồng. Giữ
chặt eo cô, cúi đầu muốn hôn cánh môi cô.

Làm sao Diêu Hữu Thiên có thể để anh được như ý? Đầu nghiêng sang bên cạnh, nụ hôn của anh rơi lên má cô. 

Trong lòng cực căm ghét, nhấc chân lên đá về phía Chiến Li.

Nhưng không ngờ Chiến Li đột nhiên bế cô lên.

Cơ thể đột nhiên nhẹ bẫng, Diêu Hữu Thiên chỉ có thể vòng chặt cổ anh.

Tư thế thân mật quá mức này, khiến cô hoàn toàn không thể chấp nhận.

"Chiến Li. Tên khốn nạn này, anh buông tôi ra."

"Anh không buông." Sau này, anh sẽ không buông cô ra nữa, bất kể cô có là vợ người khác hay không. Có chồng hay không.

Nếu như cô có thể theo Triệu Bách Xuyên, vì sao lại không thể theo anh?

Tên điên này ——

Diêu Hữu Thiên ngẩng đầu, dùng sức xô vào Chiến Li.

Chiến Li quay đầu đi, công kích của Diêu Hữu Thiên va vào vai anh.

Anh bị xô một cái, nhưng không nhúc nhích chút nào. Diêu Hữu Thiên lại cảm thấy đầu đã sắp choáng váng.

"Chiến Li, anh buông tôi ra." Diêu Hữu Thiên đành phải nhìn ra xung quanh, muốn biết có ai có thể cứu mình hay không: "Cứu mạng với."

"Em đừng kêu." Chiến Li giữ chặt eo cô, không cho cô xuống: "Em còn tiếp tục kêu, anh cũng không ngại hôn em ở đây đâu."

"....."

Nhìn thấy vẻ mặt như kẻ ngốc của Diêu Hữu Thiên, anh thêm một câu: "Cho dù có người nhìn thấy, cũng chỉ xem là tình nhân cãi nhau thôi."

Ai là tình nhân với anh ta?

Diêu Hữu Thiên đã sắp điên rồi, nhưng đánh không lại sức lực của Chiến Li, cho dù giãy giụa thế nào, vẫn bị anh ôm lên xe.

Xe nghênh ngang rời đi. Hai người đều không chú ý đến. Có người đã chụp lại tất cả.

..........................................

"Tổng giám đốc 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện