Môi hơi lạnh, mang theo hơi thở trên người anh, hương vị là hương bạc hà nhàn nhạt, hỗn hợp với hương vị nam tính, Vu Tịch chỉ cảm thấy một luồng điện từ giữa môi đẩy ra, thân thể trong nháy mắt đều mềm đi, tay không tự chủ được, cầm cánh tay của anh, giống như đang tìm cái gì đó ký thác giống nhau, càng cầm càng chặt.
Híp mắt lại, cô còn có thể nhìn thấy mắt của anh lông mi so với cô còn muốn dài hơn, mặt không hề tỳ vết, mang theo một mùi thơm làm cho người ta hít thở không thông, đẹp trai khiến cho cô cả người nóng lên.
Cô thế nhưng lại nhịn không được hơi hơi hé môi ra.
Lưỡi của Cố Lâm Hàn đưa vào trong
miệng cô, hai người quấn quýt lấy nhau, anh cảm thấy hương vị của rất thơm, giống như vị sữa vậy.
Môi của cô mềm mịn như vậy, lại còn ngọt ngào anh lúc này chỉ muốn ăn cô vào bụng thôi.
Hương vị của cô dường như cỏ ma lực vậy, làm lí trí của anh chớp mắt sụp đổ, thiếu chút nữa, liền muốn tiến thêm một bước nữa.
Ngô, Vu Tịch cảm thấy mình bị đầu lưỡi của anh làm cho tình mê ý loạn, kĩ năng hôn của anh cũng không biết ở nơi nào luyện tập, cảm giác mút vào kia, làm cả người cô nhịn không được nóng lên.
Tay cô càng ngày càng gấp, càng làm anh quên hết tất cả mà ôm chặt lấy cô muốn một ngụm một ngụm, ăn hết vị ngọt trong miệng cô.
Mãi cho đến khi tự mình nhận, anh chỉ sợ sẽ không khống chế được, mới cứng rắn ngừng lại, nhìn bộ dáng cô mặt đỏ tai hồng, càng cảm thấy đến thân thể càng lúc cứng rắn.
Cùng cô kết hôn, thật ra cũng sẽ không khó có thể tiếp thu như vậy,
Mặc kệ nói như thế nào, cô đẹp độc nhất vô nhị như vậy, cũng đủ để cho không ít đàn ông bên ngoài vì cô mà mê muội.
Buông lỏng thân thể của cô ra, anh hít một hơi thật sâu nhìn cô:“Vu Tịch, yên tâm, nếu quyết định cùng em kết hôn, anh sẽ cố gắng làm một người chồng tốt, làm một người bố có trách nhiệm.
”
Môi mỏng của anh nhẹ nhàng nói, cái biểu tình kia rất gợi cảm, làm cho trong lòng Vu Tịch đều cảm thấy mềm nhũn.
Chỉ là lúc này.
.
Cô rất không hợp với tình hình hiện tại lại lần nữa nôn khan lên.
Cố Lâm Hàn nhìn cô trước mặt mình chạy
ra ngoài, chạy tới buồng vệ sinh.
Những thứ ăn vào buổi tối, ngay sau đó lại phun hết ra…
Vu Tịch dựa vào cửa nói:“Về sau buổi tối không thể ăn đồ ngon, không có tác dụng, toàn bộ sẽ bị nôn hết ra.
.
”
Cố Lâm Hàn nhìn cỏ có sức lực dựa vào cánh cửa, nhanh chóng đi qua, tìm cho cô ít nước súc miệng.
Vu Tịch nôn xong rồi liền mệt rã rời, đồ ăn cũng không muốn ăn nữa, trực tiếp nằm ở trên giường, lăn một vòng liền ngủ rồi.
Cố Lâm Hàn nhìn, trong