“Đúng vậy, lớn lên đẹp, con cũng đã nhìn thấy rồi? Đó là cái tên trai bao mà mẹ nói với con đó, nhưng tức chết ba con, lúc đó mẹ và ba con còn nói, nhìn con đi, nhìn xem Tả Kinh Luân của con vô cùng tốt, rồi nhìn lại nó, nó không tìm được một người như Tả Kinh Luân thì cũng phải tìm nhà nào đứng đắn khác cũng được a….
”
Sắc mặt Vu Điềm hoảng loạn, “Con….
Con chưa thấy qua, con chỉ là hỏi một chút.
”
Cô ta không thể không suy nghĩ, nếu mà bọn họ biết, Tả Kinh Luân và người này không cùng một cấp bậc, bọn họ lập tức sẽ coi thường cô ta.
Bình thường đi đâu, cô ta đã quen với việc người thân, bạn bè thân thích khen ngợi đã quen, sao mà có thể chịu đựng được vào một ngày nào đó sẽ có người cho rằng người khác tốt hơn cô ta.
.
Lúc này….
Bên ngoài, có người đi vào.
Là người hàng xóm.
“ôi chao, chúc mừng, chúc mừng.
” ồng hàng xóm này cũng là đồng nghiệp cũ của Vu Tân Nông, lúc này đưa vợ của ông ta lại đây làm một tràng chúc mừng, làm Tô Hành cảm thấy kì lạ.
“Đây là xảy ra chuyện gì?”
“Chúc mừng, nghe nói con gái lớn nhà các người, tìm được người ưng ý, muốn tới cửa cầu hôn.
”
Sắc mặt Tô Hành biến đổi.
Quả nhiên, cái cửa này không có khả năng ngăn chuyện được truyền ra, mới xảy ra hai giờ đồng hồ, hàng xóm đã biết, đây đâu phải là chúc mừng gì, bọn họ đây không phải là đến tìm nhà bọn họ chê cười sao.
Vẻ mặt Tô Hành lập tức đau khổ.
“Đừng nói nữa, đứa con gái lớn nhà chúng tôi, không biết muốn làm tâm tôi đau bao nhiêu lần, tôi là mẹ của nó còn vì nó làm rầu thúi ruột, nhưng đáng tiếc nó đều như gió thoảng bên tai, chúng tôi vì nó còn suy nghĩ đến nửa đời sau này, còn nó thì giúp người khác đối nghịch với gia đình, ông nói
đi, đi học thì học không tốt thì chưa tính, bây giờ càng quá trực tiếp tìm một đứa con trai như thế về, khuyên như thế nào cũng không nghe, đó là sự thật, sớm muộn gì cũng sẽ đánh, nhà chúng tôi coi như chưa từng sinh ra đứa con gái như vậy.
”
Lúc này, Vu Tân Nông ở phía sau nghe được tiếng la hét cũng ra tới.
Nhìn Tô Hành