Vừa mới chỉnh sủa một chút ảnh chụp, hai người ngồi đối diện, cảm giác ngọt ngào kia, đã tràn ra cả bên ngoài ảnh chụp.
Trương Tím Lãng vừa thấy.
“Ai nha, cái này không phải chị của Vu Điềm sao, có phải không, có phải không a.
”
Tả Kinh Luân nói: “Phải phải phải, được rồi, con không muốn xem, mọi người đem đi đi.
”
“Ai u, lớn lên càng ngày càng đẹp trai, thiếu chút nữa không nhận ra ….
.
Không đúng, cô ta gà cho Cố gia, kia, kia không phải cùng Cố gia có quan hệ thân thích sao.
.
Kinh Luân.
”
Tả Kinh Luân sửng sốt, tựa hồ ngay lập tức đã biết…mẹ mình
muốn nói cái gi.
Buổi chiều, Vu Điềm bên kia liền nhận được điện thoại của Trương Tím Lăng.
Mỗi một câu cũng không biết ngọt bao nhiêu.
“Các con tuổi cũng không nhỏ, tuy rằng hiện tại đều kết hôn muộn, nhưng mà, chúng ta ở cái vòng này dù sao cũng không giống nhau, kết hôn sớm một chút, vậy đi, các con không có việc gì trước đính hôn đi.
”
A, lúc trước không biết nói bao nhiêu lần, bọn họ đều ra sức từ chối, không muốn kết hôn.
Khi đó, Vu Điền vẫn còn luôn nghĩ phải gả cho Tả Kinh Luân, không biết phế đi nhiều ít đầu óc,
muốn để cho nhà bọn họ đồng ý.
Hiện tại, cô ta vài tháng không nhắc tới chuyện này, nhà bọn họ lại chủ động tìm đến.
Nhưng mà….
.
Với nghĩ tới Tả Kinh Luân, đã có chút không muốn ăn.
Lại không nghĩ, Tô Hành ở bên cạnh đã nghe được.
Bà ta vội đoạt lấy di động.
“Ai u, bà thông gia a, bà cùng tôi nghĩ đến một chuyện đi.
.
”
Hai người thế nhưng cứ như vậy thương lượng việc đính hôn.
Vu Điền tức giận cũng không là gì được.
“Mẹ, con không muốn kết hôn.
” Tô Hành trả điện thoại, bà ta lập tức nói.
Tô Hành nói: “Con cái nha đầu ngốc, sao lại ngớ ngẩn như vậy, không phải trước đây rất mong chờ sao, nhà bọn họ rốt cuộc đồng ý, ai u, thân thích bằng hữu của chúng