Xe của Tả Kinh Luân ngừng lại ở cách đó không xa, ba người xuống xe.
Khi nhìn thấy tòa nhà này, Vu Điềm cảm thấy trước mắt sáng ngời.
Nơi này rất rộng và rất tốt.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ta đến tiểu khu này, nhưng khi đó
chỉ vi cảm thấy tò mò nên đi theo đến đây xem.
Dù sao đi nữa, đây cũng được mệnh danh là một trong những khu dân cư cao cấp tốt nhất.
Nhưng bây giờ, nhà họ cố thực sự đã chuẩn bị một phòng tân hôn cho Vu Tịch ở đây.
Tô Hành cũng rất bất ngờ, nhìn tòa nhà này.
“Đây là phòng tân hôn nhà họ cố chuẩn bị? Không đi nhầm nơi chứ?”
Tòa nhà nhỏ màu trắng, không thể nói là lớn đến mức khiến người ta kinh ngạc, chính là ờ thủ đô nơi tấc đất tấc vàng như thế này, cũng xem như là đứng thứ nhất thứ nhì.
Vu Điềm mấp máy miệng, nói: “Không, chính là chỗ này.
”
Thư Nhã đã đến, nhìn bên này, cười nói: “Bà thông gia đến rồi à, người này là…”
Tô Hành vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Đây là bạn trai của con gái thứ hai tôi, Tả Kinh Luân, nhà họ Tả, siêu thị thực phẩm tươi sống của
nhà họ Tả bà biết chứ, loại siêu thị này có thể thấy ở khắp mọi nơi, đều do nhà bọn họ mở.
”
“À… À, là vậy à.
” Thư Nhã mỉm cười với anh ta.
Lúc này Vu Điềm vội vã đi đến gần Thư Nhã.
“Bác gái, đây chính là phòng tân hôn nhà bác vừa mới mua sao? Nhà bác đối xử với Vu Tịch thật tốt quá.
”
Thư Nhã mím môi cười nói: “Nếu gả váo nhà của chúng tôi, vậy coi như là thành con gái của chúng
tôi, đương nhiên chúng tôi phải đối xử