Hàn Vi ngồi thụp xuống ghế, điều cô lo sợ cũng đã đến.
Mồ hôi lạnh toát ra khắp cả người, nỗi sợ hãi thất bại ngay trước mắt.
Đây là dự án đầu tiên mà cô tâm huyết đến vậy, không thể nào dễ dàng bị phá huỷ được.
Nhưng làm sao sàn diễn lại thiếu vị trí Vedette được chứ? Kể cả bây giờ có tìm người thay thì cũng không kịp, mà có kịp thì số đo trang phục đã được may riêng cho Ngô Tuyết Tuyết, rất khó để thay đổi.
Vả lại báo chí có mặt cũng rất đông, thông báo đại sứ lần này ai ai cũng biết hết rồi.
Hàn Vi lo sợ, cô lấy tay xoa xoa trán mình.
"Tôi đã tìm được người thay thế cho vị trí của Ngô Tuyết Tuyết rồi!"
Nghiên Thế Đàm kéo cặp kính xuống sống mũi, ánh mắt anh ta nhìn một lượt từ trên xuống dưới dọc cả người Hàn Vi.
"Ý của anh là..? Sao có thể chứ? Tôi chẳng có kinh nghiệm biểu diễn catwalk! Lên đấy thì thành trò cười mất!"
Cô không thể chịu được ánh nhìn săm soi từ Nghiên Thế Đàm, cả điệu bộ như chắc nịt không sai ấy.
Nhưng anh ta vẫn cứ một mực kéo cô vào sau khu vực thay đồ.
"Đây là lá bài cuối cùng, cô không muốn bàn cờ này bị lật tung thì càng phải cố mà làm.
Sự tự tin thường ngày khi làm việc của cô đâu mất hết rồi?"
Nghiên Thế Đàm giờ phút này trông thật là nghiêm túc, trước đây cô rất hiếm khi thấy qua.
Nhưng chính lời nói của anh ta như một gáo nước lạnh, tạt thẳng vào mặt Hàn Vi, kéo cho cô tỉnh táo lại khỏi tâm trang đang rối bời.
Đúng! Nếu buông tay, kết cục mà cô không mong muốn sẽ xảy ra, bao nhiêu tổn thất cũng khó mà gánh được.
"Thân hình cô rất chuẩn, thay thế Ngô Tuyết Tuyết là điều dễ dàng.
Chỉ cần cô nhớ một điều, mọi việc cô đang làm đều là vì mục đích ban đầu của cô.
Còn nhớ chứ? Đã là ước mơ thì chắc chắn không được từ bỏ.
Tôi muốn thấy dáng vẻ không sợ trời không sợ đất của cô mỗi khi đối diện với tôi!"
Nghiên Thế Đàm nhìn thẳng vào mắt Hàn Vi, sự kì vọng tràn đầy trong ánh mắt.
Cô cơ hồ cảm nhận được sự chân thành đến khó tả, có chút không tin vào người đang đứng trước mặt mình.
"Được!"
Không thể do dự thêm được nữa, ngọn lửa trong lòng cô đã được khơi bùng dậy, Hàn Vi nhanh chóng chạy vào phòng thay đồ để chuẩn bị.
Buỗi diễn chính thức được bắt đầu, bộ sưu tập nữ quyền lần này được chia ra làm hai tông chủ đạo khác nhau.
Một bên mạnh mẽ cá tính và thanh lịch, bên khác thì bồng bềnh nữ tính đến yêu kiều.
Mọi ánh nhìn đều tập trung tất cả vào sàn catwalk, ánh đèn được bắt trực tiếp ngay giữa những người mẫu, từng lượt từng lượt đều tôn lên được những bộ trang phục độc đáo và vô cùng lộng lẫy, kết hợp với dàn nhạc từ sôi nổi đến du dương, tạo nên tổng thể như một bữa tiệc pha lê lấp lánh.
Hàn Vi đứng cạnh cánh gà, hồi hộp chờ đợi đến lượt của mình.
Nhớ lại những lời nói của Nghiên Thế Đàm khi nãy, sự lo sợ đã tan biến dần, cô muốn bộ trang phục do chính tay mình thiết kế phải được toả sáng nhất có thể, mới không bõ công sức thức thâu đêm suốt sáng để hoàn thành.
Chiếc đầm mà cô diện trên người tuy đã được đo theo số đo của Ngô Tuyết Tuyết, nhưng thân hình của cô ta và cô khá tương đồng.
Chỉ có phần ngực của Hàn Vi to hơn một chút, nhưng dù vậy, sự ôm sát càng làm tôn lên đôi gò b ồng đảo quyến rũ đến mê người.
Đây là một chiếc đầm xoè màu hồng nhạt, phần xoè làm từ nhiều lớp vải voan mỏng tạo nên độ bồng bềnh cho váy.
Thắt eo được ôm