Phùng Đức Cường không có tâm trạng để làm bất cứ việc gì bởi chuyện đã xảy ra làm anh rất hoang mang lẫn tức giận.
Tuy nhiên ngoài mặt anh vẫn không tỏ ra bất cứ động thái nào.
Mấy ngày này Tử Đằng không về nhà họ Phùng.
Cô ở hẳn nhà họ Hoa và không hề đến công ty làm việc.
Hoa Quân Tử bất đắc dĩ phải đảm đương chức vị chủ tịch tạm thời cho đến khi Tử Đằng quay trở lại làm việc.
Chuyện này cũng dễ hiểu vì scandal này lớn như vậy, chẳng những ảnh hưởng đến danh dự của riêng Tử Đằng mà còn ảnh hưởng danh tiếng lâu đời của nhà họ Hoa.
Một mình trong căn nhà rộng lớn, Tử Đằng cảm giác như mình là một thừa thãi và thất bại.
Sau bao nhiêu biến cố thì cũng chỉ có nhà họ Hoa mới dang tay cưu mang cô và là nơi bến đỗ yên bình nhất.
Trong lúc đó, Tử Đằng không biết rằng Phùng Đức Cường cũng không muốn về nhà họ Phùng.
Anh tránh né vì khi về nhà nhìn căn phòng quen thuộc sẽ bất giác nhớ đến cô.
Phùng Đức Cường thường hay đến công ty cả ngày và thường ở đấy đến tận khuya mới về nhà.
Lúc này không khí trên dưới công ty cũng vô cùng căng thẳng vì chủ tịch của họ có vẻ tâm trạng thường xuyên bực bội.
Anh cáu gắt mỗi khi có ai đó lỡ lời nhắc đến chuyện của Tử Đằng.
Mối quan hệ của hai người có thể tạm gọi là tình trạng ly thân.
Anh không đi tìm cô, cô cũng không tìm anh.
Khoảng cách của hai người càng xa xôi.
Phùng Đức Cường cho dù rộng lượng như thế nào nhưng cũng có sĩ diện của đàn ông.
Dĩ nhiên anh không chấp nhận rằng Tử Đằng lại đi ngoại tình sau lưng mình.
Cộng với những tin nhắn của kẻ lạ mặt ấy thì khó lòng làm người ta không nghi ngờ.
Lần này không phải như lần trước, Phùng Đức Cường biết rằng anh nên từ từ tìm hiểu mọi chuyện xem thực hư như thế nào nhưng những tin tức mà anh nhờ