“Anh Tiêu, đã lâu không gặp.” Dịch Dương cười nhẹ, nhìn chằm chằm Mạc Tâm Nhan đang say khướt đến bất tỉnh, giọng điệu bình tĩnh có chút mỉa mai, “Không nghĩ đến anh Tiêu lại gặp gỡ với vợ tôi ngay khi cô ấy vừa trở về Trung Quốc.Tiêu Thần Phong hai mắt co rụt lại, trong giọng điệu nhàn nhạt có chút lạnh lùng: "Giữa tôi và Tâm Nhan không có chuyện gì, cô ấy và tôi chỉ đi uống rượu."“À, Nhan Nhan?” Dịch Dương liếc anh một cái không vừa ý, cười lạnh: “Thật tình cảm. Anh Tiêu thích vợ tôi, không ngờ là như vậy…” Anh cười trìu mến, ánh mắt nhìn Mạc Tâm Nhan không chút cảm xúc, như thể đang nhìn một món đồ vô giá trị, “Tôi sẽ tặng cô ấy cho anh nếu như anh đổi 80% cổ phần của công ty cho tôi, sao nào?”Tiêu Thần Phong cau mày, giọng điệu có chút tức giận nói: "Nhan Nhan không phải là một món hàng, nếu anh không yêu cô ấy, tại sao anh không ly hôn với cô ấy để cho cô ấy tự do?"Khóe môi Dịch Dương cong lên mỉa mai, anh cười nhẹ: “Nếu anh không muốn đánh đổi để đổi lấy người phụ nữ này, vậy sau này hãy tránh xa cô ấy ra."Sau khi nói xong, anh thô lỗ kéo Mạc Tâm Nhan ra khỏi vòng tay của Tiêu Thần Phong. Hành động thô bạo khiến Mạc Tâm Nhan la lên trong tiềm thức.Mạc Tâm Nhan say khướt, chỉ cảm thấy mình bị một lực mạnh mẽ kéo, tiến vào vòng tay của ai đó. Người kéo cô có vẻ cực kỳ thô bạo như muốn bẻ gãy tay cô.Cô nâng khuôn mặt say khướt, nhìn người đàn ông vẻ mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt lạnh lùng, sững sờ hỏi: "Thần Phong, anh làm gì vậy, làm đau tay em rồi."Dịch Dương ngơ ngác nhìn cô, nhưng bàn tay đang nắm lấy cánh tay cô lại càng ghì chặt hơn. Mạc Tâm Nhan rên lên trong đau đớn, nhưng người đàn ông vẫn không chịu buông tha.Ngay khi Tiêu Thần Phong định bước tới cứu cô, Dịch Dương đã kéo cô, xoay người bước vào trong xe. Mạc Tâm Nhan loạng choạng nhiều lần suýt ngã xuống đất, nhưng