Editor: Aubrey.
Mặc dù ở ngoài đời hai người sắp kết hôn rồi, nhưng với yêu cầu đột ngột này vẫn khiến cho Tần Tư Mộc đỏ mặt. Cậu vỗ nhẹ lên mặt, có cảm giác tạm thời không thể bình tĩnh được.
Hoà Mộc: [[ Sao tự nhiên lại đòi kết hôn? ]]
Không Say: [[ @Suy nghĩ. Kết hôn với vợ của mình không phải là chuyện rất bình thường sao? ]]
Hoà Mộc: [[ ...Anh nói chuyện đàng hoàng. ]]
Không Say: [[ Câu nào của anh cũng là thật lòng mà, có chỗ nào không đàng hoàng? ]]
Trên đời này có vài người đàn ông dù tánh tình lưu manh nhưng vẫn thật đẹp trai, chẳng hạn như Lý Sơ Hạ.
Tần Tư Mộc đánh trống lảng: [[ Anh đến bệnh viện chích ngừa chưa? ]]
Không Say: [[ Rồi! Em yên tâm đi, anh khoẻ lắm, dư sức kết hôn với em. ]]
Vòng vo một hồi, cuối cùng vẫn quay lại chủ đề ban đầu. Tần Tư Mộc nói với bản thân, dù sao cũng sắp kết hôn rồi, bây giờ kết hôn trong game trước cũng chẳng có gì to tát, nhưng ngón tay của cậu cứ cứng đờ, không nhúc nhích được.
Cứ như cậu đang mơ vậy, mơ thấy cậu và Lý Sơ Hạ thật lòng yêu nhau, ngoài đời lẫn trong game đều vô cùng ngọt ngào.
Tần Tư Mộc ước ao có một giấc mơ đẹp như vậy, nhưng bởi vì quá đẹp mà khiến cho cậu bất an. Cậu không hiểu, rõ ràng Lý Sơ Hạ không thích cậu, tại sao anh lại muốn kết hôn trong game với cậu nhanh như vậy?
Lý Sơ Hạ không biết suy nghĩ của Tần Tư Mộc, anh chẳng những không nhận được tin nhắn trả lời, ngay cả mấy cái emoji như trước cũng không có, anh vội vàng gõ chữ: [[ Anh không quan tâm! Anh không quan tâm! Em phải kết hôn với anh! ]]
Tần Tư Mộc đau đầu nhìn dòng chữ trên giao diện trò chơi, cuối cùng thỏa hiệp: [[ Được rồi. ]]
Nhận được sự đồng ý, Lý Sơ Hạ lập tức triển khai các phương thức thân mật với Tần Tư Mộc.
Không Say: [[ Ngày mai em có đi học không? ]]
Hoà Mộc: [[ Vâng, em đang làm luận văn chuẩn bị nộp cho giáo sư. ]]
Không Say: [[ Mộc Mộc... ]]
Lý Sơ Hạ im lặng khoảng hai phút, trong lúc Tần Tư Mộc nghĩ anh đã off rồi, đột nhiên anh nói tiếp: [[ Em có nghĩ tới chuyện tạm nghỉ học một năm không? ]]
Anh nói là tạm nghỉ học, chứ không phải chỉ nghỉ vài ngày, Tần Tư Mộc hiểu ý của anh. Trong bụng của cậu đang có em bé, qua mấy tháng nữa bụng sẽ lớn hơn, lúc đó thật sự không tiện đi học nữa.
Tần Tư Mộc thở dài, cậu thật sự không muốn nghỉ học một năm chút nào, nhưng mà... Cậu cúi đầu nhìn bụng của mình, tuy cậu cảm thấy cứ để như vậy đi học tiếp cũng không sao, nhưng sợ là bốn vị phụ huynh của Tần gia và Dịch gia sẽ không đồng ý.
Hoà Mộc: [[ Chờ em học xong học kỳ này sẽ tạm nghỉ. ]]
Không Say: [[ Mộc Mộc, cảm ơn em. ]]
Hôm nay Lý Sơ Hạ xin lỗi Tần Tư Mộc rất nhiều, chưa nói một câu cảm ơn nào. Đột nhiên Lý Sơ Hạ cảm thấy có một người tình nguyện sinh con cho mình, còn hoãn việc học vì anh, một người như vậy xứng đáng để anh nói lời cảm ơn.
Tần Tư Mộc thì bị anh làm cho bất ngờ, cậu chưa trả lời lại, Lý Sơ Hạ lại gửi một tin nhắn.
Không Say: [[ Mộc Mộc, em... Có thử sờ em bé chưa? ]]
Không Say: [[ @Đáng yêu. ]]
Hoà Mộc: [[ ...Cứ cho là có đi. ]]
Không Say: [[ Vậy... Vậy cảm giác như thế nào? ]]
Mới có hai tháng, thai nhi vẫn chưa hình thành, sao có thể cảm nhận được? Tần Tư Mộc chỉ nhớ khi sờ vào bụng nhỏ của mình thì chỉ thấy thật mềm mại.
Hoà Mộc: [[ ...Bây giờ chưa thể cảm nhận được. ]]
Không Say: [[ À... ]]
Nghe có vẻ như Lý Sơ Hạ hơi thất vọng, anh thấy giá trị thân mật của hai người đã đủ rồi, lập tức dẫn Tần Tư Mộc đi đến gặp Nguyệt Lão xin kết hôn.
Sau đó, một dòng chữ hiện lên trên màn hình chính của trò chơi: Chúc mừng Không Say và Hoà Mộc đã kết hôn! Cầu chúc cho hai vị sẽ luôn yêu nhau, cho đến khi sông cạn đá mòn vẫn ở bên cạnh nhau!
Không chỉ như vậy, Lý Sơ Hạ còn vung tay gửi liên tiếp mười phong bao lì xì, nếu không phải Tần Tư Mộc nhắn tin bảo anh đừng phung phí nữa, không chừng anh sẽ tiếp tục phát.
Sau khi kết hôn xong, Tần Tư Mộc và Lý Sơ Hạ đi đánh vài phó bản, sau đó hai người mới off máy.
Ngày hôm sau, Tần Tư Mộc đến trường rất