Thang máy lên đến nơi, Tang Nguyệt đi đến trước cửa nhà, cúi đầu nhập mật mã.Tần Thịnh đột nhiên mở miệng, “Trịnh Giới không phải người tốt gì, hành sự xấu xa, nó đã biết chỗ ở của em, em sống một mình ở chỗ này không an toàn.”Mật mã mới nhập được một nửa, ngón tay Tang Nguyệt khựng lại, ngẩng đầu lên nhìn về phía mặt anh.Cô sống một mình ở đây không an toàn, ý này là muốn để cô dọn đến bên nhà anh hay là anh muốn dọn qua đây?Tần Thịnh khẽ nâng cằm, không nhìn thẳng cô, ngữ khí nghe rất tự nhiên, “Em muốn anh dọn qua đây hay là em dọn đến nhà anh?”Vấn đề này, kỳ thật lúc trước Tang Nguyệtđã nghĩ tới rồi.Bên nhà anh tốt hơn so với bên này, nhà cũng lớn hơn nhiều so với nhà cô, từ nghèo thành giàu thì dễ chứ giàu sang nghèo thì khó, ở bên này cũng không có dư phòng làm thư phòng cho anh, cho nên cô dọn sang bên anh là thích hợp nhất.“Để em dọn sang.” Tang Nguyệt không có rối rắm.Tần Thịnh cúi đầu, nhìn thẳng vào cô, “Em tính khi nào dọn qua?”“Khi nào rảnh thì em dọn sang.” Tang Nguyệt suy nghĩ một chút, nói: “Cuối tuần sau đi.”Thời gian đi làm bận rộn, cuối tuần được nghỉ chuyển nhà là thích hợp nhất.Tần Thịnh bặm môi, trầm mặc một lát.Tang Nguyệt nhập lại mật mã nhà, đẩy cửa đi vào.Tần Thịnh vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, Tang Nguyệt hỏi anh, “Anh không vào sao?”Tần Thịnh: “Anh tuần sau phải đi công tác.”Tang Nguyệt: “Không sao cả,em có thể tự mình dọn qua.”Tần Thịnh lại trầm mặc một lúc, tiếp tục nói: “Nhưng nếu thế em sẽ phải ở bên này một mình 6 ngày nữa.”Tang Nguyệt nhất thời không hiểu anh có ý gì, chần chờ, chớp mắt một cái,dò hỏi: “Vậy nếu không......!ngày mai em dọn qua nhé?”Tần Thịnh ừ một tiếng, vừa lòng gật đầu, “Có thể.”Về đến nhà, Tang Nguyệt vào thẳng phòng bếp, lấy bánh bông lan dâu tây ngàn lớp mà mẹ Tần Thịnh làm cho cô,cô rất thích ăn bánh bông lan ngàn lớp, đặc biệt là vị dâu tây.Tần Thịnh thấy cô lấy bánh bông lan ra, hỏi: “Ăn tối chưa no sao?”“Ăn no rồi.” Tang Nguyệt đem bánh bông lan đặt ở trên bàn cơm, cắt một miếng nhỏ để lên dĩa, mở camera di động ra,chụp bánh bông lan một tấm, ngẩng đầu lên thấy anh đứng ở một bên, có vẻ như đang nghi hoặc cô đã ăn no rồi sao còn có thể ăn bánh nữa.“Anh đã bao giờ nghe nói con gái có hai cái dạ dày, một cái dùng để ăn cơm, một cái dùng để ăn tráng miệng chưa?” Tang Nguyệt hỏi anh.Tần Thịnh: “Chưa từng nghe qua.”Tang Nguyệt phổ cập kiến thức cho anh, “Hầu hết con gái kể cả có ăn no đến như nào thì vẫn có thể ăn thêm đồ ngọt,em chính là như vậy.”Tần Thịnh ừ một tiếng, nói: “Anh biết rồi.”Cô thích ăn đồ ngọt.Tang Nguyệt hỏi anh, “Anh có muốn ăn một miếng không?”Tần Thịnh vốn định cự tuyệt,nhưng đối diện với đôi mắt sáng lấp lánh của cô lại gật đầu.Tang Nguyệt đưa miếng mình mới cắt ra cho anh rồi lại cắt thêm cho mình một miếng, ngồi vào trên ghế, lấy cái thìa xúc một miếng bỏ vào trong miệng, cảm thấy mỹ mãn mà cong khóe mắt lên,hai bên má lộ ra hai cái lúm đồng tiền, lại ăn thêm một miếng nữa, mới bỏ thìa xuống, ngẩng đầu nhìn anh nói: “Cái bánh bông lan này ăn ngon thật,còn ngon hơn mấy cái em từng ăn, làm ngon như vậy chắc mẹ thường xuyên làm đồ ngọt cho anh ăn lắm nhỉ?”Tần Thịnh: “Bà ấy thường xuyên làm, ba anh thích ăn.”Ý trên mặt chữ, mẹ thường xuyên làm bánh bông lan chủ yếu là để cho ba anh ăn.Tang Nguyệt có chút ngoài ý muốn, “Ba thích ăn đồ ngọt sao?”“Không hẳn,ông ấy chỉ ăn đồ ngọt mẹ làm.”Tang Nguyệt cười, giọng nói mang chút hâm mộ, “Nghe ra tình cảm ba mẹ rất tốt.”Tang Nguyệt từng nghe nói chủ tịch tập đoàn Ích Viễn cùng phu nhân rất ân ái, chỉ là trong giới hào môn, mười đôi thì có chín đôi giả vờ thể hiện tình cảm trước mặt người khác, giống như ba mẹ cô trước khi ly hôn cũng thế, hai người ở trong mắt người ngoài cũng rất ân ái, nhưng bên trong cũng không phải như vậy, cho nên mấy lời đồn về vợ chồng hào môn ân ái Tang Nguyệt đều không tin lắm.Nhưng mà nếu là anh nói thì cô tin.Anh thoạt nhìn không giống như đang lừa cô, cũng không cần phải lừa nàng loại chuyện này.“Ân, tính cảm bọn họ rất tốt.” Nhắc tới ba mẹ, Tần Thịnh hiếm khi nói nhiều chút, “Mẹ của anh là người phụ nữ ôn nhu như nước,ba anh......”Tần Thịnh dừng một chút, nói tiếp: “Cũng là người đàn ông rất tốt, hôm nào anh dẫn em về gặp bọn họ.”Tang Nguyệt gật đầu nói được, cúi đầu tiếp tục ăn bánh bông lan.Bánh bông lan ngọt mà không ngấy, mùi sữa nồng đậm,cô thong thả ung dung ăn, nhai kỹ nuốt chậm ăn hết miếng bánh bông lan trước mặt, không cố kỵ ở trước mặt Tần Thịnh phải bảo vệ hình tượng thục nữ ăn ít,lại cắt thêm miếng bánh nữa cho mình.Đồ ngọt Tần Thịnh mang tới còn có bánh tart trứng, bánh mứt táo, hạnh nhân tẩm pho mát, cơm cháy rong biển chà bông......Tang Nguyệt nếm thử mỗi thứ một ít, cảm thấy thật mỹ mãn.Tần Thịnh không thể ăn được nữa,phần lớn thời gian đều nhìn cô, ngũ quan Tang Nguyệt tinh xảo minh diễm, lúc không nói lời nào trông có chút thanh lãnh, nhưng cô hầu hết lúc nào cũng cười, đuôi mắt hơi cong lên, kiều mị động lòng người.Ánh mắt của Tần Thịnh không tự chủ được mà dừng ở trên đôi môi hồng nhuận của cô, yên lặng nhìn cô thật lâu, Tang Nguyệt cảm được ánh mắt anh,nâng mắt lên nhìn vào đôi mắt sâu hoắm của anh, không tự giác mím môi, hỏi: “Anh nhìn em như vậy làm gì?”Cô cảm thấy mặt cô bị anh nhìn đến hồng thấu cả lên.Tần Thịnh không nói chuyện, bàn tay giơ về phía mặt cô, ngón cái nhẹ nhàng lau khoé miệng cô một chút.Cả người Tang Nguyệt cứng lại, đôi mắt khẽ dịch chuyển, không quá tự nhiên nhìn anh, “Em......!Ngoài miệng em có cái gì sao?”Tần Thịnh ừ một tiếng, ngón cái lại vuốt v e thêm hai cái ở bên môi cô rồi rút tay về, ngồi ngay ngắn ở trên ghế, “Giờ hết rồi.”Hoá ra là lau mồm giúp cô.Tang Nguyệt nhếch khóe miệng lên, cười tươi để che giấu sự xấu hổ, “Cảm ơn anh.”Miệng cô sao lại có thề dính bẩn chứ,cô rõ ràng đã chú ý ăn cẩn thận,còn thường lấy khăn giấy lau mồm thì bị dính cái gì chứ.Tang Nguyệt quét mắt qua nhìn ngón cái anh, cũng không thấy gì.Ăn đồ ngọt xong, Tần Thịnh không ngồi lại nhà Tang Nguyệt lâu liền đứng dậy rời đi.Thời gian cũng không tính là đã khuya,bình thường giờ này Tang Nguyệt đều sẽ ở trong thư phòng tăng ca,nhưng mà ngày mai phải chuyển nhà nên Tang Nguyệt tạm thời bỏ công việc sang một bên trước,thu dọn đồ muốn mang sang nhà anh.Cô còn chưa lên tầng hai của nhà anh nên không rõ bố cục phòng lắm,mấy cái nhạc cụ giải trí nghiệp dư đó sẽ để lại trong nhà không mang đi, gần đây bận đi làm, ngoại trừ mấy ngày hôm trước kéo đàn tranh cùng sư huynh ở hội sở thì cô đã lâu không chạm vào mấy nhạc cụ này, tạm thời không dùng được.Đơn giản sắp xếp ít quần áo với đồ dùng sinh hoạt cá nhân, mang cái vali mà cô hay dùng lúc đi công tác, bảo đảm cô ngày mai có thể dọn sang ở nhà anh,những thứ khác ở bên nhà anh không thiếu, còn có gì thì khi nào rảnh cô có thể chậm rãi mang sang.Thứ hai là ngày làm việc Tang Nguyệt bận nhất trong tuần, vừa đến công ty liền bắt đầu mở họp,sắp xếp công việc cho cấp dưới, kí kết hợp