Tần Thịnh cắn môi, thần sắc căng chặt, ánh mắt âm trầm, trừng mắt nhìn cô, như là gặp chuyện vô cùng nhục nhã,hai mày nhíu chặt;,không thể che giấu được nỗi túc giận.
Tang Nguyệt có chút khiếp đảm thu chân về, run rẩy mà ôm lấy hai chân, ngừng thở, yếu thế nhìn anh, nhưng rất nhanh đã bị cảm giác khô nóng trong thân thể khống chế,không cậu nệ gì mà kéo kéo quần áo trên người, vứt bỏ toàn bộ nỗi sợ hãi và thẹn thùng, không quan tâm mà ghé người sát vào anh, câu lấy cổ, cằm để trên vai anh, hơi nghiêng đầu, môi dán ở vành tai anh, nức nở xin giúp đỡ, “Anh nếu có thể thì phiền anh, giúp tôi đi.
”Sắc mặt Tần Thịnh lại trầm chút,nắm lấy tay cô đem cánh tay cô từ trên cổ bỏ xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm gương mặt ửng hồng của cô,lực mạnh đến nỗi như muốn đem tay cô bóp nát, cảnh cáo nói: “Cô đừng hối hận!”Tang Nguyệt sớm đã nhịn đến cực hạn, cô quá khó chịu, trước mắt chỉ muộn nhanh được giải thoát, nghe anh hỏi như vậy,xem như anh đáp ứng giúp mình, ngửa đầu hôn lên bờ môi của anh.
Xúc giác mềm mại lan tràn trên môi, ánh mắt Tần Thịnh hơi ngưng lại, nhắm mắt, hầu kết lăn lộn, giây lát sau, cánh tay rắn chắc ôm lấy vòng eo mềm dẻo của cô, bế ngang lên.
Tang Nguyệt rất nhanh liền hối hận,cô không nên cố ý dùng ngôn từ khiêu khích một người đàn ông chính trực đang trong độ tuổi sung mãn, nghi ngờ năng lực của anh.
Trong phòng ngủ không bật đèn,ánh sáng ảm đạm xuyên qua tấm rèm, mơ hồ thấy được khoé mắt Tang Nguyệt chảy xuống nước mắt.
——Buổi sáng hôm sau, khi Tang Nguyệt mở mắt ra,trời đã sáng,đầu óc cô quay cuồng,đầu đau như búa bổ, theo thói quen tính xoay người duỗi tay đến đầu giường lấy di động, mới vừa cử động, khắp người liền truyền đến một trận đau nhức, trên cổ tay hằn một vệt đỏ, Tang Nguyệt tê khẩu khí, trong đầu hiện lên những ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng giữ chặt lấy tay cô.
Ngay sau đó,những hình ảnh phát sinh tối hôm qua từng màn từng màn thoáng hiện ra trước mắt, sắc mặt Tang Nguyệt trắng bệch, nhìn chằm chằm trần nhà hồi phục tâm tình, đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm.
Là người đàn ông kia ở trong phòng tắm!Tang Nguyệt trong lòng hoảng hốt,nhanh chóng xốc chăn lên, nhịn đau ngồi dậy.
Quần áo tối hôm qua bị ném trên mặt đất đã được người đàn ông nhặt lên ném ở trên sô pha,để lẫn cùng bộ tây trang của người đàn ông, cầm lấy quần áo của mình, đang muốn mặc lên, dư quang thoáng nhìn thấy mấy cái túi quần áo, là đồ cho nữ trên sôpha,có lẽ là người đàn ông kia dậy sớm cho người mang đến đây.
Hẳn là chuẩn bị cho cô.
Không có nghĩ nhiều, Tang Nguyệt buông quần áo nhăn dúm dó ở trong tay, mặc lên quần áo mới, trước cửa phòng có một tấm gương, Tang Nguyệt đi qua đứng trước gương sửa sang lại đầu tóc hỗn đọn của mình, ánh mắt chạm đến dấu hôn đỏ tươi trên cổ, ngón tay Tang Nguyệt khựng lại, cắn chặt răng, thầm mắng một tiếng ‘ cầm thú ’.
Tiếng nước trong phòng tắm vẫn còn đang chảy, Tang Nguyệt đem tóc xoã lên phía trước, che lại mấy dấu vết lung tung rối loạn, thừa dịp người đàn ông còn chưa có từ phòng tắm đi ra,trốn khỏi hiện trường.
Cô còn nhớ rõ người đàn ông này tối qua hôm qua năm lần bảy lượt cự tuyệt cô, là cô đuối lý trước, chẳng trách người đàn ông kia.
Nhưng mà tuy rằng cô dưới sự khống chế của xuân dược mở miệng k1ch thích khiêu khích anh, nhưng cuối cùng cũng là do anh nguyện ý, coi như là anh tình em nguyện, không ai nợ ai.
Khi về đến nhà, đã hơn 12 giờ, Tang Nguyệt cả người nhức mỏi, còn chưa có ăn trưa, trực tiếp cởi giày, lên giường ngủ bù.
Nơi này là một khu chung cư ở trung tâm thành phố, sau khi Tang Nguyệt tốt nghiệp đại học liền từ nhà cũ Tang gia dọn tới sống một mình, ba mẹ cô đã li hôn khi cô còn nhỏ, hiện giờ nhà cũ đang là ba cô và mẹ kế cùng hai cô con gái sinh đôi của họ ở, cô bình thường rất ít về nhà.
Tối hôm qua lăn lộn đến hơn phân nửa đêm, sau khi Tang Nguyệt đã tan hết tác dụng của thuốc đối phương vẫn không chịu buông tha, Tang Nguyệt lần đầu tiên làm loại chuyện này đã kịch liệt như thế, thể xác và tinh thần đều mệt, nằm ở trên giường không đã ngủ say.
Không có ai quấy rầy, Tang Nguyệt ngủ cả một buổi trưa,khi tỉnh lại, bên ngoài trời đã tối,di động không biết hết pin sập nguồn từ lúc nào, Tang Nguyệt cắm sạc vào.
Di động khởi động lại nháy mắt b ắn ra mấy chục cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn WeChat, Trịnh Giới từ tối hôm qua đã gọi điện thoại tới, hỏi cô ở nơi nào.
Tên cặn bã này! Lồ ng ngực Tang Nguyệt dâng lên một trận lửa giận, mím môi,khôi phục lại tâm tình,kéo số di động của Trịnh Giới vào danh sách đen.
Trịnh Giới là người Trịnh gia,cô tạm thời đắc tội không nổi, nhưng chuyện này cô sẽ nhớ kỹ, sớm muộn gì cũng sẽ trả lại cho anh ta.
Áp xuống lửa giận trong lòng, Tang Nguyệt đặt cơm hộp cho bữa tối.
Giấc ngủ buổi chiều làm tinh khí thần cô khôi phục không ít, cả ngày không ăn cơm, dạ dày trống trơn, không chờ nổi cơm hộp giao đến, Tang Nguyệt cầm hộp sữa bò trong tủ lạnh lót bụng.
Ăn xong bữa tối, Tang Nguyệt đi vào phòng tắm, xả nước đầy bồn tắm, ngâm người ở trong nước.
Buổi sáng vội vàng mặc quần áo, Tang Nguyệt cũng chưa nhìn kỹ trên người mình, bây giờ ngồi ở trong nước, cúi đầu là có thể thấy dấu vết lưu trên người mình còn chưa có tan đi,da cô trắng, những dấu vết nhìn ghê người đó ở dưới ánh đèn vàng ấm của phòng tắm có vẻ càng đáng sợ, khó trách toàn thân cô đau như vậy.
Cầm thú!Tang Nguyệt không nhịn xuống, cau mày,lại mắng người đàn ông một câu.
——Buổi sáng hôm sau, Tang Nguyệt bị tiếng chuông đồng hồ báo thức đánh thức, rời giường rửa mặt.
Hôm nay là thứ hai, diễn ra cuộc họp thường lệ của công ty, Tang Nguyệt là nhà thiết kế nội thất, sau khi tốt nghiệp đã vào làm ở công ty của Tang gia, Tang thị, hiện tại là giám đốc thiết kế.
Bộ phận có hơn hai mươi nhân viên, khi Tang Nguyệt đi vào phòng họp, người đã đến đông đủ, đang tụm năm tụm ba châu đầu ghé tai nói chuyện, thấy cô tiến vào, tất cả đều trật tự, ngồi thẳng người chuẩn bị mở họp.
Quy trình mở họp vẫn giống như mọi khi, Tang Nguyệt ngồi vào vị trí,cô gái ngồi bên tay cô bắt đầu lên báo cáo.
Cuộc họp kéo dài hơn bốn mươi phút, sau khi kết thúc, Tang Nguyệt bảo trợ lý hỏi mọi người thích uống cà phê hay trà sữa gì,mời mọi người uống cà phê trà sữa, đây là phúc lợi của cấp dưới cô,cô tự bỏ tiền túi, không tốn nhiều tiền lắm mà mọi người đều vui vẻ.
Trong phòng họp sôi nổi lên, mấy người có tính cách hoạt bát, ngày thường hay nói cười hì hì khen nàng người đẹp lương thiện, sự mất kiên nhẫn của nhân viên suốt cuộc họp dài dòng buồn tẻ đều bay biến hết.
Từ phòng họp đi ra, trở lại