Khi cô tỉnh lại, người đã nằm ở trên giường bệnh viện, là bị y tá tiêm tỉnh.
Y tá đang tiêm truyền nước cho cô, Tần Thịnh đứng ở một bên, thấy Tang Nguyệt nhíu mày, mày nhăn còn sâu hơn cô, “Nhẹ lại một chút.
”Y tá biết thân phận của anh, khẩn trương nói: “Đã xong rồi.
”Y tá thật cẩn thận dán băng dính truyền dịch lên cho Tang Nguyệt, bác sĩ đứng ở bên cạnh kiểm tra rồi hạ tốc độ truyền dịch rồi dẫn theo y tá đi ra ngoài.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại có hai người là Tang Nguyệt và Tần Thịnh, Tần Thịnh vẫn luôn đứng ở mép giường, Tang Nguyệt đầu óc hôn hôn trầm trầm,thấy anh trông có vẻ căng thẳng, như là rất khẩn trương, trong lòng thấy ấm áp, “Em không sao đâu, chỉ là phát sốt thôi,anh đừng đứng, ngồi xuống đi.
”Tần Thịnh không lên tiếng, xoay người rót một ly nước ấm qua cho cô, cúi người đút cô uống gần hết nửa cốc nước.
“Có uống nước không?” Tần Thịnh hỏi.
Tang Nguyệt lắc đầu, “Không uống nữa.
”Tần Thịnh đem cốc nước để lên ngăn tủ, ngồi ở mép giường, nói với cô: “Ngủ đi,anh ở đây trông.
”Tang Nguyệt vẫn còn đau đầu, không cố chống cự nữa, nhắm mắt lại, không bao lâu đã ngủ say.
Khi tỉnh lại một lần nữa đã là rạng sáng hơn 1 giờ, đã truyền dịch xong nên y tá đến rút kim.
Bác sĩ qua đo nhiệt độ cơ thể cho cô, đã tạm thời hạ sốt, người cô ra đầy mồ hôi, trên người dính dính nhớp nhớp, bảo Tần Thịnh đưa mình về nhà.
Cô vừa ngồi dậy, lại bị Tần Thịnh đè bả vai lại, ép nằm lại,cô mờ mịt nhìn anh.
Tần Thịnh nói: “Đêm nay không ra viện.
”Tang Nguyệt: “Em đã hạ sốt rồi mà.
”Tần Thịnh: “Ở lại viện quan sát.
”Tang Nguyệt không đồng ý, “Làm gì có người bình thường nào bị sốt liền nằm viện,em đã khỏi rồi,em muốn về.
”Tần Thịnh nói sang chuyện khác, hỏi: “Đầu còn đau không?”Tang Nguyệt lắc đầu, “Không đau.
”Ngữ khí Tần Thịnh đột nhiên có chút trầm xuống, “Biết mình sốt đến bao nhiêu độ không?”Lúc bác sĩ đo nhiệt độ cô vẫn còn đang ngủ, không nghe thấy bác sĩ nói sốt cao bao nhiêu.
“Bao nhiêu độ?”“39 độ 6.
” Tần Thịnh thấy cô không còn khó chịu,liền tính sổ với cô, “Vì sao bị sốt mà không gọi cho anh,em có biết sốt cao rất nguy hiểm hay không,em ở một mình rất dễ xảy ra chuyện.
”Tang Nguyệt ngẩn ra, hốc mắt nóng lên.
Tần Thịnh thấy cô đỏ mắt, nháy mắt liền luống cuống, duỗi tay sờ trán cô, hỏi: “Đầu lại đau sao?”Tang Nguyệt nhịn xuống yết hầu chua xót, nhỏ giọng nói: “Không đau.
”Cô giải thích, “Em cũng không biết em sẽ phát sốt,em mệt đến không có tí sức lực nào,em định chờ đến lúc đầu đỡ đau thì xuống tìm thuốc, không nghĩ tới lại ngủ mất, sau đó thì anh đã về.
”Tần Thịnh nghe thấy cô nghẹn ngào, nói xin lỗi cô “Anh xin lỗi, anh không phải đang muốn mắng em đâu.
”Tang Nguyệt: “Ân.
”Hai người một người nằm, một người đứng,yên lặng một lúc,anh mở miệng, “Lần sau phải gọi điện thoại cho anh trước tiên.
”Dừng một chút,anh lại bổ sung, “Anh là chồng em.
”Tang Nguyệt: “Được.
”Cô lúc ấy,hình như xác thật không nhớ tới có thể gọi điện cho anh, cũng không thấy bị sốt là chuyện nghiêm trọng gì, khi còn nhỏ,cô bị bệnh nằm viện,bảo mẫu chăm sóc cô gọi điện cho ba cô, ba cô đều nói,ông ấy đang bận,đừng để chút việc nhỏ này quấy rầy ông.
Đêm đó cuối cùng vẫn ở lại bệnh viện, Tần Thịnh ngồi ngủ bên giường bệnh, cả một đêm, Tang Nguyệt trong lúc ngủ mơ đều có thể cảm giác được một bàn tay ấm áp thỉnh thoảng vuốt v e trán mình.
Sang tới ngày hôm sau, sau khi Tang Nguyệt tỉnh ngủ, xác nhận không sốt nữa, mới được Tần Thịnh cho phép xuất viện, nhưng anh vẫn không cho phép cô đi làm, đây là lần đầu tiên anh can thiệp vào công việc của cô.
Lo lắng cô chưa khỏi hẳn,anh cũng không đến công ty,ở nhà cùng với cô.
Đẩy cửa ra, Tần Thịnh lấy dép lên của cô trong tủ giày ở huyền quan ra, đặt ở bên chân cô, sợ cô chóng mặt,ngay cả lúc cô khom người cởi giày cũng cẩn thận đỡ cô.
Tang Nguyệt bị bộ dáng này của anh làm cho dở khóc dở cười, “Em đã hết ốm rồi,anh không cần khẩn trương như vậy.
”Tần Thịnh không lên tiếng, vẫn đỡ cô như cũ.
Dì Điền biết cô bị bệnh, ở trong phòng bếp nấu nồi cháo với canh bổ,hỏi han quan tâm cô một lúc, dặn dò cô gần đây đang đổi mùa, dễ bị bệnh, ngàn vạn phải chú ý giữ gìn sức khoẻ.
Tang Nguyệt ngồi ở trên bàn cơm húp cháo, Tần Thịnh cùng dì Điền, hai người ở bên cạnh nhìn chằm chằm cô, làm cho Tang Nguyệt rất ngượng ngùng, cảm thấy mình mới chỉ bị sốt, liền giống như một món đồ sứ đắt tiền dễ vỡ.
Húp xong cháo, Tần Thịnh đỡ Tang Nguyệt đi lên tầng hai, đỡ cô nằm trên giường, cầm lấy máy tính, ngồi ở trên sôpha đầu giường làm việc.
Tang Nguyệt thấy anh bận, nói: “Đã có dì Điền ở nhà chăm sóc em rồi, anh đến công ty đi.
”Tần Thịnh nhàn nhạt nói: “Công ty không có chuyện gì.
”Thấy cô từ trên giường ngồi dậy,anh lập tức nói: “Nằm lại, đắp chăn đàng hoàng vào.
”Tang Nguyệt: “Cả người em đầy mồ hôi,em muốn tắm rửa một cái.
”Tần Thịnh lạnh giọng: “Em vừa mới khỏi,để sau hẵng tắm, nằm lại đi.
”Tang Nguyệt bất đắc dĩ, chỉ có thể nghe lời anh nằm ở trên giường, đeo tai nghe xem phim.
Tần Thịnh ngồi ở trên sô pha, một bên làm việc, một bên giám sát cô, không cho cô tùy tiện bò xuống giường, ngoại trừ đi vệ sinh là có thể được xuống giường,cô uống nước, ăn cái gì, đều là anh tự mình đi lấy.
Tang Nguyệt ở trên giường nhàm chán xem hai tập phim truyền hình, nghe thấy Tần Thịnh đang gọi điện thoại.
Cô tháo tai nghe ra, ngẩng đầu nhìn anh.
Tần Thịnh đang giao công việc cho Dương Duy, ánh mắt luôn chú ý tới cô, thấy cô đang nhìn mình, tưởng cô muốn lấy cái gì đó, đứng dậy đi đến đầu giường, ngón tay gõ gõ vào cái cốc ở trên tủ đầu giường, dùng ánh mắt dò hỏicô có phải muốn uống nước hay không.
Trong lòng Tang Nguyệt dâng lên một cảm giác không thể diễn tả,cô nhìn chằm chằm khuôn mặt anh, hoàn toàn không có cân nhắc gì, liền ngồi dậy, tiến đến hôn lên môi anh một cái.
Tần Thịnh ngẩn mặt ra, rũ mắt nhìn chằm chằm gương mặt Tang Nguyệt, khóe miệng không tự giác nhếch lên,trong mắt không giấu nổi ý cười, Dương Duy ở đầu kia nói cái gì,anh căn bản cũng không nghe rõ.
Tang Nguyệt phản ứng lại mình đang làm cái gì, cũng sửng sốt một chút,cô lùi về trong chăn, bị ánh mắt nhiễm ý cười của anh nhìn chằm chằm, ngực đập bịch bịch.
Cô kéo chăn trên người, đang định rúc mặt trốn vào trong, đã bị Tần Thịnh cười nắm lấy cằm, nâng mặt cô lên,bảo đầu kia di động đợi lát nữa lại nói, liền cúp máy luôn,ném điện thoại sang một bên, cúi người hôn lấy môi cô.
Nụ hôn này ôn nhu lưu luyến, đầu lưỡi Tần Thịnh thăm dò vào trong miệng Tang Nguyệt, câu lấy đầu lưỡi cô, m*t vào.
Tiếng hít thở dày đặc giao hoà trong không khí, Tang Nguyệt ngửa đầu, bị hôn đến không thở nổi, Tần Thịnh từ trên cao nhìn xuống,dưới góc độ của anh,thu hết dáng vẻ thẹn thùng, trầm mê của cô vào đáy mắt.
Đôi mắt cô mê man, hơi thò đầu lưỡi ra, học theo anh, li3m láp đôi môi anh.
Tiếng Tần Thịnh hít thờ càng ngày càng trầm,nụ hôn nóng bỏng dần dần dời về phía vầng trán, cái mũi, lỗ tai, cổ của cô,tựa như có dòng điện xẹt qua.
Tang Nguyệt ngồi không xong, ngã ngửa lên gối đầu, mái tóc hỗn độn rối tung ở sau người, cái trán thấm một tầng mồ