Trịnh Lang không để bụng, “Anh là chính nhân quân tử, đã lấy vợ còn làm Liễu Hạ Huệ, mỗi ngày đều ở khách sạn.
”Sắc mặt Tần Thịnh cứng đờ, phủ nhận, “Tối hôm qua có về nhà.
”Trịnh Lang cười, “Là ai tuần trước còn ngày nào cũng show ân ái, cả tuần này lại ở khách sạn.
”Tần Thịnh bị cậu ta trực diện vạch trần, bặm môi, giả vờ bình tĩnh.
Trịnh Lang bưng bát lên, ngửa đầu, uống đến một giọt cũng không sót, cảm khái, “Đây là canh mà Khuynh Khuynh tự mình bảo đầu bếp trong nhà hầm cho em, một ngụm cũng không thể bỏ.
”Cậu ta đem bát đặt lại lên tủ đầu giường, rất có hứng thú nói: “Tới, nói với người anh em này nào, anh với chị dâu có mâu thuẫn gì, có phải chị dâu đuổi anh không cho về nhà không, để em phân tích cho, giúp anh lấy lại trái tim chị dâu.
”Tần Thịnh lườm cậu ta một cái, cười lạnh, “Mày ngoại trừ sẽ chơi cái trò thủ đoạn bán thảm bỉ ổi này còn bày ra được cái gì.
”Hai tay Trịnh Lang gối ra sau đầu, nghĩ đến nụ hôn với Quý Khuynh cầm lòng không đậu mà cười, “Chỉ cần có thể cưới được vợ, chơi thủ đoạn gì cũng đều không quan trọng.
”Tần Thịnh không muốn nhìn cậu ta một bộ dáng tiểu nhân đắc chí, đứng lên nói: “Đi đây.
”“Anh không thể đi.
” Trịnh Lang chỉ vào chân mình, “Em bị trọng thương như vậy, làm anh em từ nhỏ cùng nhau lớn lên, anh đến đây chỉ nhìn qua, lại còn ở chưa đến một giờ, này không bình thường, Quý Khuynh sẽ hoài nghi, ngồi xuống đi.
”Tần Thịnh nói: “ Mày đừng quên, Quý Khuynh là con gái nuôi ba mẹ tao, cũng là em gái tao, mày lừa em ấy, tao không tế mày lên đã là xem trọng tình cảm chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mày còn muốn tao diễn kịch cùng mày.
”Trịnh Lang giơ tay nhéo cằm, như suy tư cân nhắc điều gì, “Lần trước ở Nguyệt Hiên gặp được chị dâu, em thấy có hơi quen mắt, giống như đã gặp qua ở đâu đấy rồi, nhất thời lại nghĩ không ra gặp lúc nào, sau lại đột nhiên nhớ tới, giống như có một năm, lúc anh đi diễn thời trang, ở trên sân khấu dẫm phải giày của một cô bé, lần đó đi diễn nhà em vừa vặn ghi lại hết show diễn,em xem chị dâu! ! ”“Câm miệng.
”Không chờ Trịnh Lang nói xong, Tần Thịnh ngồi trở lại ghế, nhẫn nhịn, không nhịn được trầm giọng nói: “Lúc chú Quý với Quý Tụng xử mày, tao nhất định sẽ tiếp thêm gậy gộc.
”Trịnh Lang không sao cả, “Vậy anh nhớ đem gậy cứng vào, chú Quý cùng Quý Tụng đánh em càng tàn nhẫn, Quý Khuynh sẽ càng đau lòng hơn.
”Tần Thịnh nắm tay lại, nhìn cậu ta băng vải cả người, bộ dạng phấn khởi khoe khoang, bực cả mình.
Anh không rõ người trẻ tuổi bây giờ đều là làm sao vậy, chỉ toàn có ý nghĩ xấu, hành sự bỉ ổi, làm người ta sốt ruột.
Hai người ở trong phòng bệnh vài phút thì Quý Khuynh quay lại phòng bệnh, Trịnh Lang lập tức nằm yên, tiếp tục giả vờ diễn.
Quý Khuynh lo lắng cho vết thương của cậu ta, cũng bất chấp Tần Thịnh đang ở bên cạnh nhìn.
Tần Thịnh ngồi ở trong phòng bệnh của Trịnh Lang hơn một tiếng, nhìn tên chó Trịnh Lang kia lúc thì làm nũng nói khát, bắt Quý Khuynh đút cho cậu ta uống nước, lúc sau lại nũng nịu nói chân đau, Quý Khuynh đau lòng mày đều nhăn chặt lại.
Cuối cùng thật sự nhìn không được, đứng dậy chạy lấy người.
Trên đường trở về, Tần Thịnh trong đầu hiện lên bộ dáng Quý Khuynh lo lắng cho Trịnh Lang bên giường bệnh, khác hoàn toàn với những lần gặp là cãi nhau trước đây, lại nghĩ tới lời Trịnh Lang nói, không giả bệnh thì Quý Khuynh vĩnh viễn không biết cậu ta ở trong lòng Quý Khuynh quan trọng bao nhiêu.
Vậy Tang Nguyệt thì sao?Tang Nguyệt là khẩu thị tâm phi nói không yêu anh hay là thật sự không yêu?Tang Nguyệt ghét bỏ anh yêu quá tùy ý, có phải là do cảm thấy anh không có lý do gì đẻ yêu cô.
Tần Thịnh đem xe ngừng ở ven đường, phân tích thật lâu, cảm thấy có thể thử giả bệnh một lần.
Có lẽ Tang Nguyệt có quan tâm đ ến anh, chỉ là bản thân cô còn không biết.
Nghĩ đến đây, Tần Thịnh quay đầu xe,ái xe đến khách sạn ở mấy hôm trước.
Đẩy cửa phòng khách sạn ra, lập tức đi vào phòng tắm, mở nước lạnh.
Buổi sáng hôm sau, Tang Nguyệt mới vừa ăn xong bữa sáng, liền nhận được điện thoại từ Dương Duy.
“Phu nhân.
” Giọng Dương Duy gấp gáp, “Tần tổng phát sốt rồi, ngài mau tới đây nhìn xem đi.
”Tang Nguyệt vội vàng hỏi: “Sao lại phát sốt, có nghiêm trọng không?”Dương Duy đứng ở trước giường bệnh, ngẩng đầu nhìn nhìn ông chủ đã xối nước lạnh cả đêm, lại nhìn nhiệt kế hiện 38 độ 5, nói “Tần tổng đã rất bận bịu mấy ngày nay, tâm tình lại không tốt, tối hôm qua sốt cao đến 40 độ, bác sĩ nói muộn chút nữa mới đến! ! ”Tang Nguyệt vội la lên: “Ở bệnh viện nào, giừo tôi lấp tức đi qua.
”Dương Duy nói địa chỉ bệnh viện, dặn thêm “Ngài cũng đừng có gấp, Tần tổng đã truyền nước rồi, hiện tại nhiệt độ cơ thể đã xuống 38 độ 5, chỉ là ngài ấy không ăn không uống, bọn tôi không khuyên được.
”Tang Nguyệt: “Giờ tôi qua đấy, tới nơi rồi lại nói.
”Cất điện thoại đi, Dương Duy đem ly nước trong tay đưa cho Tần Thịnh, khuyên anh, “Tần tổng, ngài uống thuốc đi, giờ người ngài đang nóng lắm, không uống thuốc không được, lỡ đâu bị sốt cao, tôi không biết nói với Tần đổng và phu nhân như nào.
”Tần Thịnh liếc nhìn anh ta một cái, hỏi: “Tang Nguyệt tới không?”Dương Duy: “ Phu nhân đang qua đây, chuẩn bị đến nơi rồi, ngài uống thuốc trước đã.
”Tần Thịnh đã bắt đầu sốt lúc 6 giờ sáng, vẫn luôn không chịu uống thuốc, lăn lộn đến bây giờ, cuối cùng lại sốt đến 38 độ 5.
Tần Thịnh nhàn nhạt nói: “Lấy đi, không ăn.
” Tang Nguyệt tới rồi anh ăn.
Anh xối nước lạnh một đêm, khó khăn lắm mới bị cảm, uống thuốc vào, lỡ đâu hạ sốt thì làm sao bây giờ.
Tang Nguyệt cúp máy xong, bảo dì Điền múc cháo vào cặp lồ ng, vội vã chạy đến bệnh viện.
Tang Nguyệt đến bệnh viện liền nhìn thấy Tần Thịnh nằm ở trên giường bệnh, mặc bộ đồ bệnh nhân kẻ sọc xanh trắng, khuôn mặt đỏ ửng cả lên vì bệnh, hốc mắt sâu hoắm, môi có chút khô khốc chóc vẩy da, trên cằm mọc lún phún râu, nhắm hai mắt, mày hơi nhíu lại, thoạt nhìn tinh thần không tốt lắm.
Dương Duy đứng ở một bên, thấy Tang Nguyệt, vội vàng lên tiếp đón, cúi đầu, biểu tình áy náy, “Xin lỗi, phu nhân, là tôi không chăm sóc tốt cho Tần tổng.
”Tang Nguyệt nhìn anh ta một cái, nói: “Không liên quan đến anh, không cần tự trách.
”Cô vòng qua Dương Duy, đi đến trước giường bệnh, đặt cặp lồ ng lên trên tủ đầu giường, cúi người sờ trán anh, nóng bỏng, chính là sốt khá cao.
Tần Thịnh nhấc mí mắt lên, ánh mắt dừng ở trên mặt cô, giọng nói khàn khàn, suy yếu hỏi: “Sao em lại tới đây?”Diễn còn rất thật, cũng không biết là ai vẫn luôn thúc giục hỏi Tang Nguyệt có đến hay không có đến.
Dương Duy một bên chửi thầm, một bên thò qua giải thích, “Tần tổng, là tôi gọi điện thoại cho phu nhân, phu nhân nghe nói ngài bị bệnh, vô cùng sốt ruột.
”Tần Thịnh khụ một tiếng, răn dạy anh ta, “Tự chủ trương.
”Dương Duy vẻ mặt khó xử nhìn về phía Tang Nguyệt.
“Không trách trợ lý Dương, anh ấy cũng là lo lắng cho anh.
” Tang Nguyệt nói đỡ cho Dương Duy một câu, hỏi Tần Thịnh: “Đau đầu không?”Tần Thịnh nhìn thấy cô trông có vẻ quan tâm, hờn dỗi nói, “Em để ý sao?”Ánh mắt anh thâm thúy nhìn cô, rõ ràng