Lúc ăn cơm, Tần Thịnh rõ ràng cảm nhận được thái độ của Tang Nguyệt với anh đã có sự chuyển biến, trước kia lúc ăn cơm cô sẽ chủ động tìm đề tài để trao đổi với anh vài câu, hôm nay cô vẫn luôn cắm đầu ăn cơm,anh ngẫu nhiên nói chuyện với cô vài câu,cô cũng chỉ trả lời cho có lệ hai câu, thậm chí đến cả đầu cũng không nâng lên.
Cơm nước xong, Tang Nguyệt không ở lại dưới lầu nữa, trực tiếp lên lầu, Tần Thịnh nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau cô, đi qua cửa thư phòng cô, cô dừng lại, xoay người nói với anh: “Anh hôm qua cả một đêm không ngủ, ban ngày ngủ cũng không được nhiều lắm, bây giờ đi tắm rửa sạch sẽ trước, lên giường nghỉ ngơi sớm một chút đi.
”Nói xong, cô đi vào thư phòng.
Tần Thịnh đứng ở bên cạnh cửa, nhìn cô ngồi vào bàn làm việc, mở máy tính ra, cũng không nhìn lấy anh một cái.
Tần Thịnh trầm ngâm một lát, nhấc chân đi đến gần bàn làm việc, ánh mắt thâm thúy nhìn cô, mở miệng nói: “Tang Nguyệt, chuyện hôm nay anh làm thực thiếu thỏa đáng, anh cần phải nói lời xin lỗi tới em.
”“Không sao đâu, em không giận.
” Tang Nguyệt ngẩng đầu, khóe mắt hơi cong lên, chứng minh mình thật sự không có giận, “Em còn có chút việc phải xử lý, làm xong việc em liền về phòng, anh về phòng trước, nghỉ ngơi sớm một chút.
”Tuy cô trông có vẻ rất bình thường, nhưng Tần Thịnh rõ ràng có thể cảm giác được cô đang trốn tránh mình.
Tần Thịnh không đoán được trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, sau khi về phòng ngủ, anh gọi điện thoại cho mẹ trước, nghe mẹ chia sẻ những chuyện thú vị khi đi du lịch cùng ba trong tuần này, lại kể thêm chuyện gia đình của mấy người bạn, nhà ai có người kết hôn, nhà ai mới có thêm em bé, bình thường mẹ với anh nói chuyện phiếm phải hơn nửa tiếng.
Cuối cùng là ba anh ở bên kia thúc giục, mới kết thúc trò chuyện.
Cúp máy xong, Tần Thịnh ngồi ở trên sô pha, nghĩ lại Tang Nguyệt lúc anh bị ốm quan tâm chăm sóc với thái độ khi phát hiện anh cố ý bán thảm.
Ở trong phòng bệnh, cô tựa hồ thật sự không có giận dỗi, còn cười.
Nhưng trên đường về nhà, thái độ của cô đột nhiên lạnh nhạt dần.
Chẳng lẽ là ở bệnh viện, cô quan tâm đ ến sức khoẻ của anh, nhất thời không có ý thức được anh lừa cô, giờ bình tĩnh lại, mới nhận ra mình bị lừa, cho nên bắt đầu tức giận?Tần Thịnh suy nghĩ thật lâu, cầm lấy di động xuống nhà để tránh Tang Nguyệt, gọi điện thoại cho Trịnh Lang.
Tiếng chuông vang lên mười mấy giây, bên kia mới nghe máy, “Thịnh ca, có việc gì thế?”Ngữ khí Tần Thịnh bình tĩnh hỏi: “Mày còn ở bệnh viện sao?”Trịnh Lang mặt dày vô sỉ cười, “Đúng vậy,em bị thương nghiêm trọng như vậy, chưa đến mười ngày nửa tháng khẳng định không thể xuất viện.
”Tần Thịnh nghe thấy cậu ta không biết xấu hổ nói câu này, liền biết Quý Khuynh đang không ở bên cạnh cậu ta, hỏi: “Quý Khuynh đâu?”Trịnh Lang nói: “Chú Quý với dì Diệp hôm nay về Nam Thành, em ấy về nhà ăn cơm với ba mẹ, ăn xong lại qua chỗ em.
”Chuyện cậu ta bị tai nạn xe cộ này chỉ có mấy người tiểu bối bọn họ biết, đều lừa mấy người trưởng bối, thứ nhất, không muốn làm các trưởng bối lo lắng, thứ hai, anh ta là đang giả vờ, giấu được Quý Khuynh nhưng không thể gạt được người ba am hiểu y thuật của cô ấy, mấy cái kỹ xảo nhỏ này, chú Quý chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là có thể nhận ra, chỉ có thể dựa vào lí do không muốn làm trưởng bối lo lắng để Quý Tụng với Quý Khuynh giấu kín với người lớn trong nhà, Tần Thịnh càng không cần phải nói, anh biết anh ta đang diễn, không có khả năng nói cho trưởng bối trong nhà.
Tần Thịnh nhàn nhạt nói: “Buổi tối đừng để em ấy đến bệnh viện, Quý Tụng hôm qua nói với tao qua điện thoại, bảo tao đến bệnh viện trông mày, thay cho Quý Khuynh đi về, em ấy là gái chưa chồng ở bệnh viện chăm sóc mày không tốt lắm.
”“Không thể thế được.
” Trịnh Lang không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, “Em đã bọc mình bọc thành ra như vậy, ở bệnh viện chính là vì muốn Khuynh Khuynh đến đây chăm sóc em, em ấy không tới em còn diễn làm cái gì.
”Tần Thịnh: “Quý Tụng cố ý dặn dò tao không thể để Quý Khuynh ở bệnh viện với mày vào buổi đêm, tao đáp ứng nó rồi.
”Trịnh Lang cười, “Cậu ta là đề phòng em mà, cậu ta không biết quan hệ của em với Khuynh Khuynh nhưng anh thì biết, Khuynh Khuynh ở đây với em rất tiện, hơn nữa, anh có bao giờ nghe lời Quý Tụng nói chứ?”Tần Thịnh bất động thanh sắc dò hỏi, “Mày không có nghĩ tới, lỡ như Quý Khuynh phát hiện mày đang diễn thì mày tính làm sao bây giờ?”Trịnh Lang cười nói: “Phát hiện thì nói xin lỗi chứ có thể làm gì bây giờ?”Tần Thịnh im lặng vài giây, làm bộ không chút để ý hỏi: “Em ấy giận không thèm để ý đến màu thì sao?”Trịnh Lang cười khúc khích, “Vậy thì cứ lì lợm la li3m nha, liệt nữ sợ triền lang,có thể bám đến khi nào em ấy để ý đến em thì thôi.
”(liệt nữ sợ triền lang: dù cô gái có cương quyết đến đâu thì cũng sợ đàn ông lì lợm đeo bám)Tần Thịnh cau mày, “Mày vứt hết mắt mũi đi sao?”Trịnh Lang không cho là đúng, “Ở trước mặt bà xã còn cần gì mặt mũi a, mấy lớp da trên mặt kia có thể ôm được vợ sao?”Trịnh Lang nói xong câu đó, đột nhiên bật cười.
Tần Thịnh nghe thấy tiếng cười chế nhạo của cậu ta, nhíu mày, “Mày bị động kinh à?”Trịnh Lang cười ha ha, hết sức vui mừng, “Em nói chứ Thịnh ca, hôm qua anh đến đây cũng không nhớ tới lời dặn dò bảo anh đến đổi cho Khuynh Khuynh đi về, không được để em ấy qua đêm với em của Quý Tụng,sao hôm nay lại đột nhiên nhớ tới không thể để Khuynh Khuynh ở lại đây qua đêm, còn nhọc lòng chuyện của hai đứa em, hỏi em sau khi bị phát hiện thì phải làm gì,anh tốt bụng như vậy từ khi nào thế, không phải anh về diễn khổ nhục kế, bị chị dâu phát hiện, hiện tại chị dâu không để ý tới anh, nên chạy tới tìm em chỉ kế đấy chứ?”Sắc mặt Tần Thịnh cứng đờ lại, mạnh miệng nói, “Không thể nào.
”Trịnh Lang cười nói: “Thôi đi, hai chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, em còn không hiểu anh sao, nói đi, tình huống của anh với chị dâu là như thế nào, người anh em này nghĩ cách cho anh.
”Tần Thịnh ngữ khí bình đạm, “Tao với Tang Nguyệt vẫn rất tốt đẹp.
”“Được rồi được rồi, anh với chị dâu vẫn tốt đẹp.
” Trịnh Lang thuận theo anh nói, không vạch trần, nhưng vẫn phân tích cho anh, “Tình huống của anh với Tang Nguyệt và của em cùng Khuynh Khuynh không có giống nhau, em với Khuynh Khuynh là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, em ấy thích em, em thích em ấy, chỉ là em ấy mạnh miệng, không muốn thừa nhận là thích em,em mới diễn khổ nhục kế, đã làm em ấy hiểu rõ con tim mình, sau đó hai đứa bọn em liền có thể thuận lý thành chương ở bên nhau còn anh cùng Tang Nguyệt mới biết nhau không bao lâu, nếu cô ấy không thích anh, anh có chặt đứt chân mình, cô ấy cũng sẽ không rớt một giọt nước mắt vì anh.
”Tần Thịnh trầm mặc một lát, nói: “Tang Nguyệt đối xử với tao rất tốt, em ấy rất quan tâm đ ến sức khoẻ của tao.
”Lời này xem như là cam chịu thừa nhận lời phỏng đoán của Trịnh Lang.
Trịnh Lang: “Anh, nói một câu không xuôi tai nhé, Tang Nguyệt kết hôn với anh rồi, cô ấy quan tâm đ ến sức khoẻ của anh là chuyện rất bình thường, thấy anh rối rắm như vậy, còn chạy về diễn khổ nhục kế, em đoán,anh là muốn biết trong lòng cô ấy có anh hay không, anh như này, không cần hỏi cũng khẳng định là anh có động tâm, Tang Nguyệt có rung động với anh hay không, tạm không thể biết, nhưng cô ấy tất nhiên không để ý đến anh như anh để ý cô ấy, bằng không cũng sẽ không để anh ở đấy rối rắm cô ấy có ý với mình hay không.
”Tần Thịnh trong lòng tắc nghẹn, cũng đã nói đến đây rồi, anh cũng không cần giữ mặt mũi gì nữa, hỏi: “Vậy theo ý của mày thì giờ như nào?”“Theo ý của em thì