Bối Di áp mặt vào lồng ngực vạm vỡ của anh, lắng nghe nhịp tim đập trầm ổn, trong lòng dâng lên một cảm xúc lạ lẫm, đúng lúc đó tiếng chuông điện thoại trong túi áo cô reo vang kéo cô quay trở về thực tại.
“Ái Ái?”
“Bối Di, mình nhắn tin cho cậu mà không thấy cậu trả lời, có một tin vui báo cho cậu đây.”
“Mình xin lỗi, mình không chú ý tới điện thoại, tin vui gì vậy?”
Bối Di đẩy anh ra đi tới chỗ khác nghe điện thoại, Quân Dư Thần nhìn theo, hờ hững tựa người vào tường.
Ái Ái không kìm được kích động nói:
“Lần trước cậu đóng vai quần chúng không ngờ đạo diễn để mắt tới đó! Đạo diễn bảo mình liên lạc với cậu, vai nữ phụ của bộ phim đó hiện tại đang còn trống.”
Bối Di kinh ngạc:
“Không phải vai nữ phụ do diễn viên Mạnh An Nhi đóng sao?”
“Đúng vậy, nhưng mà cô ta đột nhiên rút khỏi bộ phim do sức khỏe có vấn đề nên đạo diễn mới gấp gáp muốn tìm một người để thay thế.
Bối Di, đây là cơ hội tốt đó, cậu phải tranh thủ nắm lấy!”
Đây đúng là cơ hội tốt ngàn năm có một, cô nhận lời, cảm ơn Ái Ái xong liền cúp điện thoại, vừa quay đầu đã thấy Quân Dư Thần đứng đó nhìn mình không biết từ bao giờ.
“Hình như là em có tin vui?”
Bối Di ấp a ấp úng trả lời:
“Ừm, anh không định đi làm à?”
Quân Dư Thần nhướn mày, dường như cô không có ý định nói cho anh biết thì phải, không hiểu sao biết cô che giấu trong lòng anh có hơi khó chịu, tuy nhiên ngoài mặt không bộc lộ gì cả.
“Có chứ, nhưng em phải đi cùng tôi.”
“Tôi? Tại sao?” Bối Di ngạc nhiên.
Quân Dư Thần xoay người đi vào trong phòng.
“Em là thư ký của tôi, tất nhiên phải đi cùng tôi rồi.”
Bối Di chạy theo anh vươn tay nắm lấy một góc áo anh:
“Không.
Tôi không muốn làm thư ký của anh.”
Cô còn phải đến phim trường tham gia casting vai nữ phụ nữa mà, hơn nữa cô cũng không muốn làm thư ký của Quân Dư Thần, nếu làm thư ký cho anh thì sẽ phải đụng mặt nhau cả ngày, đã thế còn phải làm bảo mẫu, thế thì cuộc sống của cô phải gắn chặt với anh sao? Bối Di không muốn ngày nào cũng phải nhìn mặt anh!
Quân Dư Thần cởi áo khoác ngủ, thân thể cường tráng với tỷ lệ tuyệt đẹp hiện ra, sau lưng còn có mấy vết cào đỏ đỏ, Bối Di đỏ mặt quay đi.
Anh với tay lấy áo sơ mi trong tủ ra mặc vào, tiếp đến là cà vạt.
Quân Dư Thần bỗng kéo mạnh tay cô, Bối Di không phòng bị liền ngã vào ngực anh,