Sự việc bắt cóc giết người diệt khẩu đang khiến dư luận đổ dồn về phía Hắc Hổ, người được cho là nghi
phạm đăng sau một loạt những hành động coi thường pháp luật, bọn họ đều đang đợi một cái kết cho kẻ
độc ác còn đối với Triệu Y Trân, cô hoàn toàn vắng bóng trong giới truyền thông, bộ phim đang nổi đình
nổi đám cũng bị ném đá tẩy chay vì sự xuất hiện của Triệu Y Trân trong vai nữ chính.
Triệu Y Trân phải đến rất nhiều hợp đồng quảng cáo, còn là nghi phạm trong cái chết của vú nuôi và bị
triệu tập nhưng hiện nay cô vẫn chưa xuất hiện.
Đan Tâm ngôi đọc một loạt bài báo về vụ lùm xùm vừa qua, cô vốn chẳng quan tâm ai than khóc cho
mình, những người từng chửi bới mình bây giờ lại quay sang khóc thuê cho cô, cuộc đời vốn là như thế,
miệng đời càng chẳng đáng nói đến, Đan Tâm chỉ cảm thấy nhân quả thực sự không thể xem thường.
Doãn Đan Tâm lướt tiếp một bài khác, tin tức vừa lên, Hắc Hổ tự sát khi đang trên đường tẩu thoát sang
nước ngoài? Doãn Đan Tâm bất chợt rùng mình, liên tiếp những vụ án kỳ lạ, liên tiếp những người mất
mạng, cuộc đời cô đã chứng kiến quá nhiều sự chết chóc, Đan Tâm cuối cùng chỉ mong chuyện này sớm
kết thúc.
Chuyện mà cô muốn làm bây giờ chính là không muốn mất đi người thân nào nữa, càng không muốn
những người bên cạnh cô phải đau khổ.
Doãn Đan Tâm lập tức đưa ra quyết định, cô lên phòng thay bộ đồ ra ngoài, chuyện xảy ra khiến dư luận
chú ý tới cô, lúc nào đám phóng viên cũng săn lùng tin tức về cô, bị chú ý nhiều khiến cô không còn muốn
ra ngoài.
Lúc bước ra cửa trời vẫn còn mưa chưa dứt, dì Kỳ vội cầm lấy chiếc ô chạy theo cô.
“Đan Tâm, cháu muốn đi đâu thế, để tài xế đưa địU Đan Tâm dừng lại quay đầu, cô cầm lấy ô dì đưa cho
rồi mỉm cười gật đầu: “Vâng, con đi một lát sẽ về!”
Chiếc xe đón cô lui vào sát bậc đá để cô đi xuống đỡ bị ướt, Đan Tâm mở ô ra đi xuống rồi vào trong xe,
chiếc xe dân lăn bánh ra ngoài.
Tới trước cổng công ty Shine, tài xế bị giữ lại ở trước cổng, bây giờ đã gân tám giờ tối, không phải là giờ
hành chính, mọi người cũng đã ra về hết rồi đương nhiên cũng sẽ không tiếp đón khách giờ này.
Đan Tâm bật ô đi ra ngoài nói chuyện với bảo vệ, bảo vệ là người mới cô cũng không quen mặt.
Ông tuổi cũng đã khá cao, nhìn Đan Tâm vô cùng lạ lãm, Đan Tâm lại chỉ nói có quen biết với Hàn Lam
Vũ chứ không muốn nói cô là vợ của Hàn Lam Vũ.
Bảo vệ xác nhận đúng là Hàn Lam Vũ đang ở công ty nhưng cô gái không có hẹn nên đương nhiên ông
cũng không thể cho vào được.
Lúc Đan Tâm đang cố giải thích thì từ xa, người nào đó đã nhìn thấy cô, hắn vừa bước một chân vào
trong xe, ánh mắt lập tức chú ý tới ba người ngoài cổng.
Hắn đóng cửa xe rồi lấy ô đi ra phía bảo vệ, trên tay tùy hứng vắt áo vest lên, quả nhiên là Đan Tâm thật.
“Hàn tổng.
”
Vị bảo vệ đã nhìn thấy hắn, vội nhìn qua vai cô nói với người phía sau: “Cô gái này cứ nói là quen biết
ngài nhưng lại không có hẹn trước mà tới đây vào giờ này, may quá ngài tới đây rôi!”
Bảo vệ thở phào, trên gương mặt lộ rõ nét bối rối khó xử, bây giờ đã có thể thở nhẹ ra.
“Cô ấy là vợ tôi!”
Hàn Lam Vũ chỉ nói nhẹ nhàng nhưng vị bảo vệ như nghe thấy tiếng sấm đùng đùng bên tai, ông ríu rít
cúi đầu xin lỗi cô: “Phu nhân, phu nhân thật xin lỗi, phụ nhân không nói rõ là vợ của Hàn tổng nên tôi mới
có chút làm khó cô, đây là quy tắc của công ty, tôi…
Thực xin lỗi phu nhân!”
Vị bảo vệ lớn tuổi đáng tuổi ba cô chốc chốc lại cúi đầu xin lỗi làm Đan Tâm vô cùng khó xử, cô liếc Hàn
Lam Vũ một cái rồi đỡ tay ông: “Không, ông làm đúng, là cháu sai rồi, cháu nên nói rõ từ trước để tránh
khó xử cho ông!”
Hàn Lam Vũ cong khóe môi nhìn cô, hắn vươn tay nắm lấy tay cô, Đan Tây nhìn lại hắn, hắn liên đan tay
vào tay cô kéo cô vào trong ô của hắn, Đan Tâm bị bất ngờ đưa ô cho tài xế rồi ngẩng mặt nhìn hắn.
“Em tới đây làm gì?”
“Chú…
À anh chưa ăn tối phải không?”
Trước mặt người ngoài, Đan Tâm luôn cố gắng cư xử chuẩn mực.
Còn Hàn Lam Vũ thì càng không, hắn một tay