Xe dựng lại trước biệt thự Hàn gia, Lộ Tử Du nhanh chóng xuống xe, đi ra mở cửa cho hai người.
Hàn Lam Vũ cài lại cúc áo vest rồi cúi xuống nhìn Đan Tâm, trông cô vẫn chẳng có chút sức sống nào, Hàn Lam Vũ không nhịn được, buộc miệng hỏi: “Em vừa chui từ cái xó nào ra thế?”
“Cái xó mà chú không bao giờ tưởng tượng nổi đâu”
Doãn Đan Tâm có chút thờ ơ nói.
Riêng chuyện hắn nghỉ ngờ, hiểu nhầm Đan Tâm mang chuyện công ty đi nói với Trương Tu Kiệt đã không thể chấp nhận được rồi.
Tuy có thể giải thích cho sự tức giận của hẳn nhưng lại khiến Đan Tâm càng thêm nghỉ ngờ về mối quan hệ giữa hắn và nó.
Tuy nói giữa hai người không hoàn toàn là vợ chồng nhưng cô và hắn đã chung sống cùng nhau như người một nhà, người một nhà mà có thể nghi ngờ nhau như thế sao? Đan Tâm càng nghĩ càng giận, cô bước vào trong nhà không thèm đợi hắn.
Hàn Lam Vũ khó hiểu nhìn theo, thái độ và giọng nói đều thể hiện là cô đang giận dỗi, vừa rồi còn dựa đầu vào vai hắn nghỉ ngơi mà bây giờ đã thay đổi thái độ nhanh đến mức chóng mặt rồi.
“Đúng là trẻ con!”
Hẳn cảm thán rồi cũng đi theo cô vào nhà.
“Đan Tâm về rồi đẩy à?”
Huyền Thanh bước ra, mỉm cười ngọt ngào: “Hôm nay đi học có mệt lắm không con?”
Doãn Đan Tâm tiến đến ôm bà, những lúc thế này có mẹ bên cạnh thật là tốt.
“Không mệt ạ.
”
Đan Tâm vẫn ôm chặt bà không chịu buông.
Huyền Thanh cũng cảm nhận được cô có tâm sự nên cũng vui vẻ dành cho cô một cái ôm.
Đúng lúc này, Hàn Tử Lam nâng tay bà nội cùng với Hàn Thanh Triết từ trong nhà đi ra, Đan Tâm nhìn thấy bọn họ, tâm trạng đã tốt hơn rất nhiều.
“Con chào ba, chào bà nội ạt”
Đan Tâm chào chung một tiếng rồi đi tới ôm lấy Hàn Thanh Triết và bà nội, mọi người cũng rất vui vẻ ôm cô vào lòng, bà nội còn yêu thương hôn vào má cô một cái, Hàn Thanh Triết thì dịu dàng xoa đầu cô một cái.
“Lần trước con tới chơi chưa được bao lâu thì đã bị Tiểu Vũ đón về rồi, bà nhớ con quá đi thôi!”
“Hóa ra bà nội vẫn còn nhớ đến con à?”
Hàn Lam Vũ bất mãn nói, quả thực hắn đã bị cả nhà hắn cho ra rìa rồi.
“Con đấy, không có Đan Tâm thì con có chịu về nhà vào cuối tuần không? Có khi cả mấy tháng còn không thấy mặt mũi ở đâu, ở đó mà ganh tị với cháu dâu của bài!”
Bà nội vừa nói vừa cầm tay Đan Tâm lên hôn một cái vào mu bàn tay thể hiện tình cảm khăng khít khiến Hàn Lam Vũ và Hàn Tử Lam ghen tị chết đi thôi, còn Đan Tâm cười tươi như được vàng ôm lấy bà nội áp má cô vào má bà nội thích thú.
Từ nhỏ ông Hàn đã khó tính, thêm sự rèn luyện khắt khe của ba, bà nội là người luôn đứng ra bảo vệ các cháu và cũng là người bao che cho bọn họ nhiều nhất nhưng cũng chưa từng yêu thương như thế với bọn họ, đúng là luôn có sự phân biệt giữa nam và nữ mà.
“Bà nội, con cũng muốn”
Hàn Tử Lam đưa tay ra nhìn bà giống như trẻ con làm Doãn Đan Tâm bật cười, đợi xem phản ứng của bà như thế nào.
Bà nội liền không từ mọi cơ hội chỉnh đốn anh: “Con đó, cũng làm bà nội phiên lòng quá đi, đến tuổi này rồi vẫn chưa chịu đưa bạn gái về ra mắt, đã thế còn chưa từng yêu đương với ai, bà nội nghĩ đến khi bà nội về với ông con chắc vẫn chưa thấy mặt cháu dâu quá.
Nhanh nhanh dẫn một đứa cháu dâu ngoan ngoãn, lễ phép lại tình cảm giống như Đan Tâm về ra mắt cho bà đi!”
Từ lúc hắn về nước đã không nhớ phải nghe bài ca này bao nhiêu lần rồi! Hàn Tử Lam miệng thì cười nhưng trán thì nhăn lại, hẳn đến bên cạnh Lam Vũ, khoác vai anh trai: “Có phải anh cũng từng bị cằn nhằn như thế này không?”
“Phải đấy, anh kết hôn rồi cũng sợ bà buồn, có em về thật hợp lý!”
Hàn Lam Vũ khoanh tay, cong môi nói: “Em trốn đã bao năm rồi, bây giờ cũng phải nếm trải một chút chứ?”
Anh em thâm tình, gia đình đông đủ ấm áp, đâu còn khung cảnh nào đẹp hơn thể chứ? Huyền Thanh mỉm cười hạnh phúc: “Được rồi, được rồi.
Chúng ta vừa ăn vừa trò chuyện được chứ? Mẹ, con sẽ ủng hộ mẹ hết mình.
Còn Đan Tâm, con về phe ai?”
Huyên Thanh buột miệng hỏi.
Đan Tâm đang cười cười, nhìn sang Hàn Lam Vũ và Hàn Tử Lam, hai anh em có nét mặt không quá giống nhau, mỗi người có một vẻ đẹp khác nhau, người thì lạnh lùng anh tuấn, người thì lãng tử tiêu sái, nói chung vô cùng hoàn mỹ.
Hiện tại lại cùng nhăn mặt nhìu mày nhìn cô ra vẻ chờ đợi lại có chút giống nhau, Hàn Tử Lam còn đang để tay lên vai anh trai, nhìn thế nào cũng rất giống bức tranh