Nhà vệ sinh chỉ còn hai người, vốn đang chờ xem ai sẽ là người không nhịn được mở lời nói trước, thì Aura Stephen bỗng bật cười.
“Trùng hợp thật đấy! Cuộc nói chuyện đầu tiên của chúng ta cũng là ở trong nhà vệ sinh.”
“Không phải bà cố tình hẹn tôi ở đây sao?” Với Eira, chẳng có gì là sự trùng hợp cả.
“Yêu đương với một con người, đó là một lựa chọn tệ hại.” Aura không đáp trả đúng câu hỏi của cô, lại nói sang một câu chẳng liên quan.
Eira biết bà đang nhắc đến mối quan hệ của mình và Hoàng Hiếu Phong.
Tuy thực tế giữa hai người chẳng hiện hữu chút tình cảm nào cả, nhưng Eira không có nghĩa vụ phải giải thích cho đối phương.
“Đừng nói với ta, con vì Hoàng Hiếu Phong, mới từ bỏ Vùng đất phù thủy đấy nhé?” - Nụ cười của Aura Stephen càng thêm chói mắt - “Nếu sự thật là vậy, người cha già của ta sẽ tức đến đổ bệnh nhỉ?”
“Đó không phải chuyện của bà.” Eira nhíu mày.
Cô dường như không thích đối phương nói lời không kính trọng với ông ngoại của mình.
Ông ấy nói thế nào cũng là người đứng đầu của hoàng tộc.
“Con thấy cô gái vừa rời đi chứ? Tình yêu biến con người thành thiên thần, nhưng cũng có thể khiến họ thành quỷ dữ.
Đặc biệt là với một tình yêu vô vọng.
Khi trái tim chết đi, chẳng còn gì có thể níu kéo sự lương thiện của họ nữa.”
“Cho nên, bà cũng từng oán hận mẹ tôi, đúng chứ?” Đừng nói là con người, đến phù thủy như bọn họ cũng thế thôi.
Miễn mỗi người mang trong mình một thứ gọi là cảm xúc, điều đó vẫn sẽ tiếp diễn không ngừng.
“...” Aura có thể dễ dàng phủ nhận sao? Bà không thể.
Bà thật sự đã từng rất oán hận em gái mình.
Họ là chị em sinh đôi, gương mặt giống nhau như đúc.
Tuy rằng tính cách thật ra có hơi khác biệt.
Blenna được trưởng thành cho sự tin tưởng và cổ vũ của cha mẹ, bà luôn yêu đời và mang niềm khát khao mãnh liệt có thể thay đổi thế giới.
Aura thì ngược lại.
Mọi thứ bà có đều thua kém em gái, đến sự quan tâm của những người thân cận nhất cũng phải nhìn từ xa trong thèm muốn, thành ra tính tình của bà trầm lặng và an tĩnh hơn nhiều.
Nhưng dù là vậy, thực tế Aura chưa từng than trách hay có ý ghen tị nào với Blenna.
Bởi bà biết, em gái được kỳ vọng càng nhiều, thì trọng trách trong tương lai của nó càng lớn.
Hơn nữa Blenna còn rất quấn quýt bà, luôn coi bà là bạn tâm giao tốt nhất với mình.
Bất cứ chuyện gì của Blenna, chưa từng một lần giấu Aura.
Xong, chính vì thế, Aura mới biết được sự hiện diện của Arnold Stewart.
Đối phương có một nụ cười tỏa nắng như ánh dương, thân hình cao lớn rắn rỏi tựa sắt đá, mái tóc dài đỏ rực tùy ý xõa tung, tư tưởng nhiệt huyết.
Đó là những từ ngữ miêu tả về Arnold qua lời kể của Blenna.
Arnold thích nghe những ý tưởng điên rồ và thú vị của Blenna, cảm thấy bản thân đã tìm được người cùng chung chí hướng.
Thế nhưng sau này Blenna luôn cảm thấy khó hiểu, Arnold luôn đinh ninh bà từng giúp đối phương một chuyện lớn, vì biết ơn nên đối phương mới tìm bằng được bà.
Tuy nhiên, cả Blenna và Arnold đều không biết, thật ra người trợ giúp đó là Aura.
Cho đến lúc biết được tất cả, Aura đã từng hối hận khi không chủ động tìm người nói sự thật.
Nếu bản thân nói sớm một chút, có khi người đứng cạnh đối phương trong lễ đường sẽ biến thành mình hay không?
Thế nên, lần đầu tiên trong đời, Aura cảm thấy oán hận Blenna.
Oán hận vì em gái không chủ động nói rõ về sự lầm tưởng của Arnold.
Oán hận vì rõ ràng bản thân đối phương đã có nhiều thứ rồi sao đến tình yêu cũng không nhường cho mình.
Thậm chí, Aura đã có xúc động muốn giết chết em gái Blenna để thế chỗ.
Nhưng rồi, bà không thể.
Và vì vậy, bà chấp nhận từ bỏ tất cả.
“Đôi khi, ta cảm thấy căm hận với sinh mệnh vĩnh hằng của mình.
Ta sống ở đây hơn ba trăm năm, chứng kiến sinh lão bệnh tử của bao người.
Không phải chưa từng có người đàn ông nào ngỏ lời với ta.
Nhưng ta không thể đồng ý.
Chấp nhận ở bên một người sẽ rời đi trước mình sao? Ta không muốn quá khứ lặp lại nữa.
Vậy nên Eira, nếu con thật sự đang có ý định đến với Hoàng Hiếu Phong, thì sớm rời bỏ trước khi mọi chuyện quá muộn.”
“Lời khuyên đó bà cứ giữ cho mình đi.” Cô vốn không hề yêu Hoàng Hiếu Phong, cùng