Hồn Thiên đại lục, Nam vực, Huyết Nguyệt vương quốc.
Bên trong hoàng gia học viện một tiếng động từ thư viện vang lên, tất cả học viên lập tức chạy đến quan sát nhìn thấy một kệ sách lớn đổ ngã, những quyển sách rơi đầy trên đất.
- Có chuyện gì vậy?
- Chu quản lý lúc nãy có một kệ sách lớn ngã xuống.
Chu Hạo dùng cặp mắt già nua nhìn qua kệ sách, lão khẽ vẫy tay, kệ sách lập tức đứng lên, mấy quyển sách bay về chỗ cũ.
Lúc này mọi người nhìn thấy bên dưới kệ sách có một thanh niên đang nằm bất tỉnh.
- Lý Tinh?
Chu Hạo tiến tới kiểm tra, phát hiện tiểu tử này còn sống, lão xách hắn như xách một con gà, ánh mắt liếc nhìn mấy tên học viên xung quanh.
- Nhìn cái gì?
Mấy tên học viên lập tức bỏ đi, bên trong hoàng gia học viện chưa ai dám chọc tới lão bất tử này.
Chu Hạo mang Lý Tinh về phòng sao đó ném lên giường, lão kiểm tra vài lần phát hiện chỉ bị chấn thương sọ não nhẹ nên truyền một ít linh lực cho hắn rồi rời đi.
Tuy lão là một hồn vương nhưng lại không nhìn ra được những biến đổi bên trong cơ thể của Lý Tinh nơi mà hai linh hồn cùng một đóm sáng đang dần dung hợp.
Bầu trời Hồn Thiên đêm nay tràn đầy sấm chớp tựa như thiên địa đang nổi giận vì một chuyện vốn không nên sảy ra đã sảy ra, chuyện này có thể làm thay đổi tương lai của cả một đại lục.
Sáng hôm sao, Lý Tinh tỉnh giấc, hắn lập tức phóng xuống giường chạy ra khỏi phòng, đập vào mắt hắn là những kiến trúc xa hoa, lộng lẫy đến huyền ảo.
- Ta thật sự xuyên không sao?
Đêm trước trong lúc Lý Tinh viết tiểu thuyết thì máy tính đột nhiên nổ tung sao đó là một màu đen u ám cho đến khi hắn nhìn thấy một đóm sáng màu vàng, hắn tiến dần tới đóm sáng đó, trước mặt hắn chợt xuất nhiên một thanh niên, cả hai đứng đối diện nhau, giữa hai người là đóm sáng.
Trong lúc hai người nhìn nhau thì đóm sáng dần to lên, lúc đầu nhỉ như nắm tay nhanh chóng biến thành một quả bóng một lúc sao trước mặt hắn đã là một màng sáng, Lý Tinh theo bản năng nhắm chặt hai mắt, vô số kí ức theo tia sáng truyền vào đầu hắn cảm giác như bản thân hắn đã trãi qua hàng vạn năm. × — QUẢNG CÁO —
Lý Tinh nhắm mắt, trong đầu hồi tưởng lại vô số kí ức, trong đó có cả kí ức của thanh niên đứng cạnh mình, cả hai cùng trãi qua thử thách của đóm sáng cuối cùng hắn là người được chọn, hắn đã nhìn rõ được đóm sáng kia, là một trang giấy màu vàng, bên trên trống không nhưng Lý Tinh biết thứ này là một món vô thượng bảo vật.
Đúng lúc này bên trong phòng lại truyền đến tiếng la hét.
- Lý Tinh người làm cái quái gì vậy? mau đóng cửa lại.
Mấy tên tạp vụ cùng phòng đang nướng thì bị thái dương chiếu vào, vẻ mặt vô cùng khó chịu. Lý Tinh đóng cửa phòng, hắn không trở vào phòng mà đi đến thư viện để bắt đầu lau dọn.
Chủ nhân lúc trước của thân thể bây giờ là một tên tạp vụ bên trong hoàng gia học viện chuyên quét dọn thư viện, nghe qua thì có vẻ là một công việc nhàn hạ nhưng nhớ tới cái thư viện kia thì hắn lại chán nản.
- Không biết tên nhàm chán nào lại xây cái thư viện to như vậy nhỉ?
Trời vừa sáng nên học viện tương đối vắng nhưng Lý Tinh vẫn nhìn thấy vài bóng hình lướt qua nhanh như một cơn gió, tuy hắn không nhìn thấy được đối phương nhưng vẫn đoán được tên vừa rồi nhất định là nữ vì trong không khí vẫn còn hương thơm động lại.
Nữa giờ sao hắn tới được thư viện, đi qua cánh cổng cao gần trăm thước, Lý Tinh đi tới chỗ lão già đang ngủ gật trên bàn.
- Chu quản lý, tiểu bối tới trình diện.
Lão già ngẩn đầu, ánh mắt đục ngầu nhìn Lý Tinh.
- Tiểu tử sao hôm nay đến sớm vậy?
- Hôm qua tiểu bối bị thương về sớm nên hôm nay đến làm bù.
- Ừ.
Chu lão lấy một tấm thẻ đưa cho Lý Tinh, sẵn tiện dùng một ít linh lực kiểm tra vết thương.
Lý Tinh cảm nhận có một thứ gì đó tiến vào cơ thể, trang giấy màu vàng lóe sáng, bên