Sao một cuộc trò chuyện cả 3 người lại vui vẻ đi tham quan Vạn Bảo các, Lý Tinh đi mua 10 viên hồn châu chuẩn bị cho việc thu thập hồn thú sao này.
Cả 3 đã đi tới chỗ bán hồn thú, trước mặt Lý Tinh là gần 200 hoàng cấp hồn châu, bên trong mỗi viên đều có một con vật đang chuyển động, đó chính là linh hồn yêu thú hay gọi tắc là hồn thú.
Những hồn thú trước mặt hắn đều là hoàng cấp phổ thông, loại này có thể săn được ở bất kì nơi đâu trên Hồn Thiên đại lục, còn có một loại hoàng cấp đặt biệt là những hồn thú có huyết mạch cực cao hoặc mang dị hệ cực hiếm như Lôi, Quang, Ám… tuy phẩm cấp thuộc loại thấp nhất nhưng có giá cực cao được các đại thế lực thu mua để bồi dưỡng.
Hồn thú tuy chỉ là linh hồn nhưng cũng có khả năng thăng cấp nhờ việc hấp thu hồn thú ở cấp bật cao hơn, một hoàng cấp hồn thú có thể tiến cấp đến thiên cấp hồn thú nếu có đủ tài nguyên nhưng khả năng chiến đấu vẫn ở mức hoàng cấp cho nên lực chiến thua xa hồn thú thiên cấp chính gốc.
Lý Tinh bỏ ra gần 1 vạn hồn tệ mua ba cái hồn thú, đây là số hồn thú tối đa mà một địa cấp hồn mạch có thể điều khiển. Phàm cấp hồn mạch có thể điều khiển một cái hồn thú, nhân mạch thì hai cái, địa mạch 3 cái, nhiều nhất là thiên mạch có thể điều khiển đến 4 cái hồn thú cho nên hồn mạch cao hay thấp quyết định rất nhiều đến tương lai của hồn giả.
- Leng keng… leng keng… leng keng…
Tiếng chuông báo hiệu đuổi đấu giá sắp bắt đầu vang lên, Tử Nghiên chào tạm biệt hai người, nàng phải chạy tới chỗ của đại ca.
Lý Tinh đi theo Đường Hi vào căn phòng đấu giá giành riêng cho hoàng tộc, hai người vừa bước vào bên trong trước cửa lập tức treo lên 3 chữ cửu công chúa.
- Mấy tên đó không thấy ta hay sao?
Tiểu công chúa nhìn vẻ mặt không phục của hắn, đôi môi nhỏ cong lên.
- Người đâu phải là thành viên của hoàng tộc, muốn treo tên thì qua phòng khác mà treo.
- Không cần đâu, hôm nay để bổn công tử giúp hoàng tộc Huyết Nguyệt thể hiện uy danh, trấn áp toàn bộ đám trẻ trâu bên dưới.
- Là người tự nói đó, chút nữa đừng có mượn hồn thạch của ta.
- Yên tâm.
Trong tay hắn có hơn 30 vạn hồn thạch còn sợ không chơi lại sao, đúng lúc này phòng bên cạnh cũng treo lên một tấm bảng ghi 3 chữ, tứ hoàng tử.
- Đường Hi có cần qua chào tứ ca của người một tiếng không?
Đường Hi khẽ lắc đầu.
- Không cần đâu.
- Sao vậy? gặp huynh trưởng không chào là bất lễ đó.
Tiểu công chúa nhìn ra cửa đúng lúc cánh cửa mở ra, một tên thanh niên đẹp trai ngời ngợi bước vào.
- Hắc hắc… huynh đệ này nói không sai, cửu muội không muốn gặp tứ ca sao?
Đường Trường Sơn đi tới bên cạnh Đường Hi, ánh mắt cưng chiều nhìn cửu muội. Đường Hi quay mặt đi.
- Tứ ca bỏ đi biệt tâm gần nữa tháng mà không nói trước, ca có biết mọi người rất lo lắng không? × — QUẢNG CÁO —
- Thật sao? Hoàng tộc to lớn như vậy thiếu một Đường Trường Sơn cũng không sao.
- Huynh đừng nói vậy, phụ vương và mẫu hậu rất lo cho huynh.
- Được… được là ta sai, xem ca mang thứ gì về cho muội nè.
Đường Trường Sơn lấy ra một con tiểu thú để trước mặt Đường Hi, tiểu thú cao gần một gang tay, ngoại hình giống như một con gấu trúc, vừa tròn vừa mập, hai mắt ngây ngốc vô cùng đáng yêu.
- Oa…
Đường Hi lập tức bị tiểu thú thu phục, vẻ mặt tươi cười ôm lấy gấu trúc khiến nó phải ngửa đầu lên thở, bộ dáng như sắp chết đuối.
Đường Trường Sơn liếc nhìn Lý Tinh, khóe miệng nở nụ cười tà dị.
- Trước lúc tới đây nghe nói cửu muội tìm