Đường Hi tức giận dặm chân bỏ đi, Lý Tinh vội đuổi theo, hai người chạy được một lúc thì đã tiến vào vùng đầm lầy, muốn vào được Tây hồ phải băng qua được cái đầm lầy dài hơn 10 dặm này.
- Tránh ra, để ca thể hiện.
Lý Tinh lấy ra một con chim bồ câu thả đi sao đó lại lấy ra một chiếc hộp chứa đầy kiến thả bọn chúng bò đầy đất.
- Đi đi.
Cuối cùng hắn lấy ra một cái máy tính bảng cùng với một cái đùi gà rán, vừa ăn vừa nhìn màn hình.
Đường Hi nhìn tên kia không để ý đến nàng thì nàng cũng mặt kệ hắn, đi tìm một gốc cây gần đó ngồi nghỉ nhưng chỉ được một lúc thì lại tìm đến chỗ Lý Tinh.
Tiểu công chúa nhìn chiếc máy tính bảng bị che mất, trong lòng thầm mắng tên nào đó hẹp hòi.
- Lý Tinh ta chợt nhớ ra có một số vấn đề luyện kim không hiểu nếu ngươi bận có thể không cần trả lời.
- Nói.
- Là… là tại sao…
Lý Tinh đưa máy tính bảng cho Đường Hi.
- Câu trả lời ta ghi trong này, có gì không hiểu thì hỏi.
- Biết rồi.
Tiểu công chúa ngượng ngùng nhận lấy, gương mặt ửng đỏ vì bị nhìn thấu tâm can.
- Hắn làm sao biết mình muốn mượn thứ này nhỉ ?
Đường Hi nhìn trên màng hình thấy có rất nhiều chấm đỏ cùng một con chim, nàng lấy tay ấn vào con chim kia thì màng hình lập tức biến đổi, một cái đầm lầy rộng lớn xuất hiện trước mặt nàng.
Những thứ nàng nhìn thấy là do chim bồ câu truyền tới, con chim này có tác dụng giống như một cái vệ tinh nhân tạo có thể thu phát tín hiệu, ngoài ra còn có thể thu thập thông tin, hình ảnh… đây là một trong những công nghệ tiên tiến nhất của Tinh Kim đại lục, một cái đại lục tồn tại song song với Hồn Thiên đại lục nhưng ở đó luyện kim còn quan trọng hơn luyện công.
Còn đám kiến kia là kiến thám tử chuyên dùng để thăm dò yêu thú, linh dược ngoài ra Lý Tinh còn có chuột thám tử, rắn thám tử…
Đúng lúc này có một chấm đỏ đột nhiên dừng lại, trước mặt nó là một chấm đỏ lớn hơn rất nhiều, Đường Hi lập tức ấn vào kiến thám tử, màng hình lập tức biến đổi từ cảnh đầm lầy rộng lớn thành một con rắn xanh lè.
- Rắn lục đuôi đỏ.
+ Cấp độ : 0.
+ Hồn hệ : 0.
+ Đặt điểm : loài rắn rất độc, ăn không ngon.
Lý Tinh cầm cái đùi gà vừa ăn vừa nói.
- Đúng là nhàm chán, chờ cả buổi cũng không tìm được con nào.
- Hay là chúng ta đổi địa điểm.
×
— QUẢNG CÁO —
- Ý kiến hay.
Hai người tiếp tục lên đường, dưới sự xúi dục của Lý Tinh, tiểu công chúa dần quên những lời nhị tỷ căn dặn, hai người tiến thẳng vào bên trong đầm lầy. Chim bồ câu, kiến thám tử cũng tự động di chuyển theo, bọn chúng hợp thành một vòng tròn bảo vệ hai người bên trong.
Ở một nơi khác, Đường Vân cùng Lỗ Dương tiến một mạch vào Tây hồ, hai người chỉ đi được vài dặm thì đã bị mười mấy con yêu thú tấn công. Đường Vân sử dụng công pháp pháp thủy hệ đẩy lùi một con yêu thú, vẻ mặt lo lắng.
- Không lẽ thủy linh quả đã thành thục.
Lỗ Dương gật đầu.
- Có thể, những con yêu thú này nhất định là bị mùi hương của linh quả hấp dẫn đến.
Đường Vân bắt thủ ấn tạo thành một bức tường nước chắn ngang trước mặt đám yêu thú, còn nàng thì lướt thẳng vào bên trong đầm lầy.
- Đừng để ý đến bọn chúng, linh quả quan trọng hơn.
Lỗ Dương chém bay một đầu yêu thú, hắn không để ý đến hồn thú mà lập tức đuổi theo Đường Vân.
Lý Tinh, Đường Hi đi thêm một lúc thì gặp được con yêu thú đầu tiên, kiến thám tử phát hiện ra một con cóc màu xanh lá có bề ngoài giống như con ếch, to như con heo.
- Lục thiềm thừ, con này có độc tố vô cùng lợi hại nếu dính phải chắc chắn sẽ bị nổi mục cốc.
Đường Hi vừa định xong lên bắt yêu thú thì nghe Lý Tinh nói, bước chân dừng lại, nghĩ đến làng da trắng mịn hồng hào nổi đầy mục cốc, tiểu công chúa liền bỏ ngay ý định mạo hiểm.
- Lý Tinh hay là chúng ta đi tiếp đi.
- Con này để ta xử lý.
- Nhưng mà ngươi