Trong lúc cùng Đường Hi đi dạo vương thành, Lý Tinh thường ghé qua mấy tiệm cổ vật hi vọng có thể tìm thấy binh khí hoặc là bảo vật địa cấp nếu không thì tìm mấy tán tu bày bán ngoài đường nhưng hiệu quả không cao.
Hai người đi một lúc thì dừng lại trước một tiệm đồ cổ.
- Lão bản có hàng về chưa?
Ông chủ tiệm vừa nhìn thấy Lý Tinh liền tươi cười tiếp đón.
- Lý tiểu hữu đến thật đúng lúc, chỗ ta vừa nhập về một lô hàng, mời tiểu hữu vào xem.
Mọi người đi thẳng ra phía sao đến một căn phòng rộng hơn 100 m2 chứa toàn là đồ cũ.
- Lý tiểu hữu mời xem.
Hai người nhìn một đống cổ vật để lung tung có mấy người đang bận phân loại, xem ra đúng là hàng mới về nên chưa kịp sắp xếp.
Lý Tinh đi vài vòng tìm kiếm, chỉ cần nhìn sơ là hắn có thể đoán được lai lịch của mấy món hàng ở đây, đa số là những bảo vật, binh khí bị hư hỏng nặng đến mức không thể tái sử dụng, chỉ có thể làm vật trang trí.
- Lý Tinh mau qua xem thứ này.
Đường Hi đứng trước một tấm gương đã bị vỡ nát chỉ còn được cái khung bên ngoài, nàng chỉ vào một kí hiệu bên trên.
- Người xem thứ này có phải là do Thiên Công cổ tộc chế tạo không?
- Không phải.
Nhìn bên ngoài thì rất giống, ngay cả kí hiệu đặt trưng của Thiên Công cổ tộc cũng được khắc lên nhưng lại có hơn 10 chỗ sai, chế tác của Thiên Công cổ tộc đề cao sự hoàn hảo, mỗi bảo vật của họ làm ra gần như là hoàn mỹ.
- Thì ra là hàng giả.
Tiểu công chúa có chút thất vọng, đối với một người say mê giả kim như nàng thì nằm mơ cũng muốn có được một bảo vật của Thiên Công cổ tộc.
Nhìn thêm vài vòng cũng không thấy thứ gì đáng giá, Lý Tinh mua một món bảo vật tạm được xem như là kết giao với lão bản.
- Ta lấy thứ này.
- Lý tiểu hữu đúng là tinh mắt vừa nhìn đã chọn trúng hàng tốt của bổn điếm, thứ này đúng là bảo vật hiếm có lão phu…
Lý Tinh nghe lão chủ điếm thúi nói về lai lịch của bảo vật trên tay đến 8 phần là chém gió, gian thương không thể không phòng. Hai người đi đến bên ngoài tiệm cổ vật, lão chủ điếm chợt kéo Lý Tinh lại.
- Lý tiểu hữu tháng sao ở Bành thành có tổ chức một cuộc triển lãm cổ vật quy mô lớn, tiểu hữu có muốn đi xem thử không ?
- Có nhiều cổ vật không ?
- Đa số cổ vật ở Huyết Nguyệt vương quốc sẽ được đưa đến đó để mọi người chiêm ngưỡng.
- Ta nhớ rồi.
Sao khi biết được tin này Lý Tinh liền trở lại hoàng gia học viện, hắn quyết định để dành số hồn thạch còn lại cho cuộc triển lãm.
Đường Hi đi bên cạnh khẽ hỏi.
- Ngươi sẽ đi Bành thành sao ?
×
— QUẢNG CÁO —
- Tất nhiên.
Tiểu công chúa lấy ra một túi trữ vật đưa cho Lý Tinh.
- Tặng ngươi.
- Là gì vậy ?
Hắn mở ra xem thử, bên trong là 4 khối địa cấp linh kim, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng.
- Sao lại tặng ta thứ quý giá như vậy ? đừng nói là ngươi muốn dùng thứ này làm vật đính ước a.
- Hừ… ngươi đừng tưởng bỡ, thứ này xem như ta trả công cho ngươi đã chỉ dạy ta trong thời gian qua.
Tiểu công chúa nói đến đây, gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, nàng xoay người che đi nét đẹp động lòng.
- Vậy đa tạ.
Lý Tinh mỉm cười nhận lấy, thành ý của nàng sao có thể từ chối, hắn lấy ra một quyển thư tịch đưa cho Đường Hi.
- Tặng cho ngươi.
Đường Hi nhìn trên quyển sách có 4 chữ tổng cương luyện kim phía dưới còn có số 1 to tướng, đôi mắt xinh đẹp khó hiểu nhìn Lý Tinh, bên trong học viện không thiếu thư tịch sao hắn lại tặng cho nàng thứ này ?
Lý Tinh như hiểu được lòng nàng, liền giải thích.
- Bên trong thư tịch là kết quả nghiên cứu về luyện kim thuật của ta tuy không phải là thứ quý giá nhưng nó là thứ độc nhất trên đời, không có quyển thứ hai.
Tiểu công chúa nghe xong liền hiểu ra ý nghĩa bên