Lão đầu trò chuyện thêm vài câu thì rời đi, Lý Tinh cùng Tử Đài dạo bước vài vòng xung quanh, hắn dừng lại trước một thanh cổ kiếm chỉ còn lại một nữa.
- Ngươi biết đây là kiếm gì không ?
- Trường kiếm địa cấp.
- Là kiếm hư, không ngờ một thanh kiếm hư lại có giá trị bằng hai năm tiền công của ngươi.
Mộng Tử Đài lạnh lùng quay đi, nàng biết hắn đang chọc tức nàng, nam nhân này vẫn còn chớ chuyện mấy hôm trước bị nàng chế nhạo.
Lý Tinh đi thêm vài bước thì dừng lại trước một cái vòng tay không còn nguyên vẹn.
- Ngươi biết đây là gì không ?
Tử Đài không cần nhìn, giọng nói lạnh tanh.
- Vòng hư.
- Nghe nói Mộng Tử Đài là thiên tài luyện kim ngàn năm hiếm có sao lại không nhận ra được bảo vật của Thiên công cổ tộc ? lời đồn đúng là không nên tin.
Nàng nghe hắn nói liền chú ý vào chiếc vòng tay, nhìn qua không có điểm nào liên quan đến Thiên công cổ tộc, ngay cả ký hiệu đặt trưng cũng không có.
Lý Tinh ném một túi trữ vật lên bàn.
- Lão bản ta lấy thứ này.
- Khách quan đúng là biết nhìn hàng, thứ này chính là đồ tốt.
- Lão bản biết không, ánh mắt của lão còn tốt hơn thiên tài ngàn năm của Trường Hà.
Lão bản tươi cười đáp lại, thật ra lão cũng không biết lai lịch của vòng tay nhưng ai khen thì cứ nhận.
Lý Tinh cầm vòng tay kiểm tra chợt cảm thấy sao lưng có một cơn hàn phong thổi tới.
- Ngươi muốn làm gì ?
- Hừ.
Mộng Tử Đài lạnh lùng quay đi, nàng quyết định không để ý đến tên kia, mặt kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Lý Tinh đột nhiên bẻ đôi chiếc vòng sao đó gắn ngược lại lúc đầu, từng lớp rỉ bên ngoài rơi ra, chiếc vòng cũ đã biến thành một chiếc vòng mới trước sự kinh ngạc của mọi người xung quanh.
Bên trên vòng tay điêu khắc những hoa văn vô cùng sống động nổi bật nhất là biểu tượng của Thiên công cổ tộc.
- Thật sự là Thiên công cổ vật.
Mộng Tử Đài tất nhiên nhận biết được kí hiệu này, danh tiếng của Thiên công cổ tộc như Napoleon trong giới quân sự, người bình thường có thể không biết nhưng một thiên tài luyện kim mà cũng không biết thì là chuyện lạ hiếm gặp, nghĩ đến đây Tử Đài cảm giác gương mặt có chút nóng lên, ánh mắt tức giận nhìn nam nhân trước mặt, tất cả đều là tại hắn.
Lý Tinh đắt ý rời đi, hắn quyết định phải chọc cho khối băng phía sao đến khi nàng tan thành nước thì thôi.
×
— QUẢNG CÁO —
- Nữ nhân phải ôn nhu nếu lạnh quá sẽ khó lấy chồng, lão tử là đang giúp nàng.
Bên trong hội triển lãm, cổ vật được phân thành từng khu, Lý Tinh đi tới khu vực đan đỉnh tìm kiếm, hi vọng có thể tìm được một cái bảo đỉnh nhưng chỉ thấy đỉnh cũ, cuối cùng phải thất vọng rời đi.
Đúng lúc này xung quanh đột nhiên im lặng, một giọng nói hùng hồn vang lên.
- Các vị đạo hữu, hoang nghênh các vị hôm nay đã đến tham dự hội triển lãm cổ vật, các vị có thể tự do mua bán, trao đổi cổ vật ở đây nếu vị nào còn chưa tìm được thứ yêu thích thì mời tiến vào cổ môn.
Lý Tinh ở phía xa nhìn thấy chỉ có vài người tiến vào bên trong, phần lớn vẫn ở lại bên ngoài trong lòng có chút hiếu kì, hắn hướng phía cổ môn đi đến, vừa đến cổ môn thì bị mấy tên hộ vệ chặn lại.
- Khách quan muốn vào bên trong cần phải có giấy thông hành.
- Ta không