Lý Tinh như nghe được chuyện cổ tích, vẻ mặt vô cùng thích thú.
- Không biết tên xui xẻo nào đã bị Lâm tiểu thư nhìn trúng vậy ?
- Không cần ngươi quan tâm, lo mà tìm Đường Hi của ngươi kìa.
Lâm Tử Nghiên nói xong liền rời đi, Lý Tinh đứng một mình bắt đầu cảm thấy nhàm chán, từ khi xuyên không tới nơi này hắn gần như bỏ ra toàn bộ thời gian để tu luyện nên không quen được mấy người.
Thượng thiên như nhìn thấy nỗi cô đơn của hắn liền phái một đám người chặn đường.
- Ồ không ngờ lại gặp ngươi ở đây.
La Cương kinh ngạc nhìn Lý Tinh, hôm qua hắn đã đến hội đồng kỷ luật để trình báo đáng lẽ ra hôm nay tiểu tử trước mặt phải bị đuổi rồi mới đúng.
- Làm sao ngươi vào được chỗ này ? có phải là lén đi vào không ?
La Cương thấy đối phương vẫn làm ngơ, vẻ mặt tức giận.
- Ta đang hỏi ngươi đó.
- Sủa cái gì, ta nghe rồi.
- Ngươi…
- Chó ngoan không cản đường, đừng làm phiền ta.
Lý Tinh xoay người rời đi, hắn nhớ là mình đâu có đắt tội ai sao cứ có mấy tên thích chạy tới tìm hắn gây phiền phức.
- Lý Tinh đợi đó ta sẽ khiến ngươi hối hận.
La Cương lập tức rời đi, hắn phải đi nhờ đại ca giáo huấn tên kia một trận.
Lý Tinh đi tới chỗ để thức ăn, nơi này có lẽ là nơi yên bình nhất tạm thời chưa có ai chú ý, thông thường mấy tên quý tộc sao khi xã giao mệt mỏi mới chạy đi tìm thức ăn.
- Mùi vị không tệ.
Hắn chợt nhớ bên trong càn khôn giới chỉ còn có một nữ nhân đang cô độc ở đó, Lý Tinh nhìn xung quanh không thấy ai liền lấy vài món ăn đưa tới chỗ nàng.
Bên trong càn khôn giới chỉ, bạch y nữ tử đang ngồi trên giường luyện công, khí tức đột nhiên trở nên hỗn loạn.
- Nam nhân thúi.
Mộng Tử Đài tức đến nghiến răng, chỉ còn một chút nữa là nàng có thể đột phá vậy mà bị một đám thức ăn kéo lại, nàng nhìn căn phòng trống không chợt nhớ hôm qua Đường Hi có nói đêm nay muội ấy cùng với Lý Tinh phải đi dạ tiệc.
Nhìn bàn thức ăn phía trước, trong lòng dâng lên một chút ấm áp hiếm có, ngoài sư phụ của nàng thì đã lâu lắm rồi chưa có ai quan tâm đến nàng.
Tử Đài ngồi xuống cạnh bàn, gắp một ít thức ăn, mùi vị so với lúc trước hình như là ngon hơn một chút.
Bên trong hoàng cung Lý Tinh vẫn cắm đầu ăn, mỗi món hắn lấy một ít như vậy một chút nữa đám quý tộc kia sẽ ăn đồ thừa của hắn khà khà…
Đúng lúc này không gian trở nên yên tĩnh, một đoàn người từ bên ngoài tiến vào, dẫn đầu là đại hoàng tử Đường Thiên Hành cùng chấp sự Đế viện Lý Định Nhất, phía sao là thành viên hoàng tộc cùng viện tử đế viện.
Lý Tinh nhìn thấy tiểu công chúa đi ở sao cùng liền cầm lấy một đĩa thức ăn chạy tới.
Hôm nay Đường Hi mặt một bộ vấy dài màu trắng làm nổi bật vẻ đẹp thuần khiết của nàng, bên trong đám người kia nàng như một thiên sứ đi lạc.
×
— QUẢNG CÁO —
Đường Hi cũng nhìn thấy Lý Tinh, trên tay hắn cầm một đĩa thức ăn, khóe miệng còn chưa lau sạch, nàng lấy ra một cái khăn tay dịu dàng giúp hắn.
- Trong đó có người dành ăn với chàng sao ?
- Không có, ta biết nàng chưa ăn gì nên chuẩn bị thức ăn cho nàng.
Tiểu công chúa nhìn đĩa thức ăn trong tay hắn có không biết bao nhiêu món, có thể so ngang với món xào bần nổi danh của Việt Nam.
- Chàng không lấy hết thức ăn bên trong đó chứ ?
- Nàng yên tâm, còn rất nhiều.
Nhìn thấy cửu công chúa tươi cười đứng cùng một nam tử, mọi người đều chú ý nhưng hoàng tộc không lên tiếng thì bọn họ sao dám xen vào.
Chỉ có Đường Vân là lạnh lùng nhìn Lý Tinh, hôm trước nàng đã thông báo chuyện của hắn cùng cửu muội cho phụ vương biết cuối cùng nàng chỉ nhận được một câu trả lời.
- Chuyện của Đường Hi tự nó sẽ quyết định.
Dạ tiệc chính thức bắt đầu, nhân vận chính đêm nay là những viện tử thiên tài đến từ Đế viện, những quý tộc