Hồn Thuật
nguồn
Chương 20: Kim trong hỏa
Nguồn: tangthuvien
Bên ngoài kinh thành hơn năm ngàn mét có mười một bóng đen với tốc độ rất nhanh tiếp cận tường thành. Sau khi tới gần cấm cung mười một người chia làm hai hướng, một hướng sáu người tiếp cận hoàng cung, năm người còn lại tiếp cận phủ Lý tướng quân.
Văn Lục đoán đây chắc mới chỉ là lượt đánh thăm dò lực lượng mà thôi. Nếu thuật lợi ám sát được các nhân vật trọng yếu của triều đình Đại Việt thì càng tốt, còn không thì để thăm dò lực lượng của tu thuật Việt cho các lượt ám sát sau.
Bên hoàng cung có bốn huynh đệ Tản Viên Môn, chỉ cần cầm chân một khoảng thời gian chắc các tu thuật môn phái khác sẽ tới trợ giúp.
Văn Lục thò tay vào trong áo cầm tiểu A Lôi đưa cho Vân Nhi, dặn nàng ở lại tiểu lâu trông Ngọc Thanh. Tiếp đó Văn Lục lắc mình phóng theo Thiên Kiêu và Đại Hùng.
Khi năm bóng đen vượt qua tường phủ Lý tướng quân thì ba người Văn Lục cũng tới vườn hoa sau bức tường đó. Đại Hùng chẳng nói chẳng rằng vung đại phủ lên bổ về phía năm người vừa đáp xuống đất. Chỉ thấy ảo ảnh một chiếc cự phủ lớn hơn mười mét bổ ra thành một vệt dài sâu hoắm. Năm hắc y nhân còn chưa kịp hoàng hồn:
“Ầm…ầm…ầm….”
Liên tiếp những tiếng nổ ra bên cạnh năm người nọ. Văn Lục cũng được đại khai nhãn giới. Người tu hỏa thuật mạnh nhất là “bạo”, “hỏa ảnh” tới đâu bạo tới đó. Bạo làm hai người đứng gần ánh lửa bị thương nặng, những người còn lại lâm vào mê muội. Nhưng mà kinh khủng của năm hắc y nhân chưa có hết. Trong hỏa ảnh có bao bọc một tầng ánh sáng trắng, khi tiếng nổ vang lên thì ánh sáng trắng cũng vọt ra đâm xuyên qua liên tiếp ba hắc y nhân. Văn Lục cũng phải tròn mắt cảm khái:
- Anh em nhà này phối hợp cũng quá ăn ý đi! Không biết diễn luyện bao nhiêu lâu mới đạt tới trình độ này.
Đứng ngoài quan sát Văn Lục bỗng nhiên nghĩ tới một sự việc, không biết là đọc trong truyện nào đó có đoạn chế tạo ma pháp quyển trục có nói tới việc dùng kim bọc hỏa sẽ gây ra sát thương còn kinh khủng hơn. Kim bọc hỏa giống như một quả bom bên ngoài là sắt bên trong là thuốc nổ vậy. Đại Hùng và Thiên Kiêu dùng hỏa ảnh để giấu kim ảnh bên trong gây ra tính bất ngờ. Nhưng nếu đối phương đề phòng thì lần sau không còn hiệu quả như vậy. Tuy nhiên dùng kim bọc hỏa thì…chậc chậc…không chừng hiệu quả gấp đôi cũng nên.
Năm hắc y nhân cũng buồn bực cực điểm. Vừa đáp xuống chưa vững chân đã liên tiếp ăn đòn tới tối tăm mặt mũi. Thực lực ngang nhau nhưng mình có tới năm người trong khi đối thủ chỉ có ba vậy mà bị đánh cho tơi tả. Ba người bị kim ảnh của Thiên Kiêu sát tử, hai người còn lại bị thương do vụ nổ của Đại Hùng. Hai người đồng thời tung chưởng về phía Đại Hùng và Thiên Kiêu. Chỉ thấy hình ảnh hai con rồng trung quốc giương nanh vuốt há miệng như muốn nuốt chửng cả hai người tu thuật của Đại Việt.
Đại Hùng gầm lên vung rìu chém về phía con rồng phía trái. “Ầm” một tiếng,hắc y nhân nọ bị đẩy lui lại ba bốn bước chân trong khi đại Hùng bị đẩy xa hơn mười mét. Bên kia Thiên Kiêu thì nhẹ nhàng hơn nhiều lắm, hắn kẹp hai ngón trỏ và ngón giữa vào sát nhau, tiếp đó chỉ về phía con rồng bên phải. Một ánh sáng màu trắng có đầu nhọn hoắt trực tiếp xuyên qua con rồng sau đó xuyên qua tiếp cái đầu hắc y nhân đang kinh hoảng. Hắc y nhân đang đấu với Đại Hùng có thực lực chỉ thấp hơn Thiên Kiêu một chút, thấy đồng bạn bị sát tử đương trường thì sợ hãi dồn sức đánh ra một chưởng rồi quay đầu chạy. Nhưng mà hắn quên mất một người nãy giờ đứng chơi. Chỉ thấy ánh đao dài hơn chín mét lóe lên đã xẻ đôi hắc y nhân nọ từ trên đầu xuống dưới. Nếu có ai đó đứng ngoài nhìn sẽ có cảm tưởng như Văn Lục chém trượt ra ngoài, nhưng điều kỳ quái là hắc y nhân nọ đang “an toàn” bên ngoài lại nhìn như nhảy vào đưa đầu cho Văn Lục chém.
Trận chiến sảy ra với tốc độ rất nhanh, đánh xong hết rồi bây giờ mới thấy lính canh và gia đinh hò hét “có thích khách…”. Thiên Kiêu sau khi thấy năm hắc y nhân bỏ mạng thì quay lại ôm quyền nói với Văn Lục.
- Huynh đệ chúng ta sẽ sang hoàng cung xem có trợ giúp được gì cho các sư huynh không. Làm phiền Văn Lục huynh ở lại đây vậy?
Văn Lục phất tay:
- Hai người đi nhanh đi, an toàn của nguyên phi và hoàng thượng rất quan trọng.
“Hai người thật là sơ sót quá, giả sử mình là tu chân Trung Nguyên giả dạng bắt cóc Ngọc Thanh sau đó tới đây ám sát Lý tướng quân thì…”
Văn Lục thầm than nhìn theo hướng hai người. Sau khi Thiên Kiêu và Đại Hùng vọt đi thì Văn Lục thấy phía sau nhiều ánh đuốc lập lòe