Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 193: Trở Về Tam Cấp Đồ Án
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dưới lòng thung lũng, Vân Trọng vỗ vỗ tay xuống đất, một cái bàn đá hình tròn lập tức chui lên. Xung quanh cái bàn đá lần lượt mọc lên mười mây chiếc ghế. Thủ đoạn của tên tinh tinh khổng lồ khiến cả đám đàn em trợn mắt há mồm. Vân Trọng thấy vậy càng hắc hắc cười đắc ý.
Văn Lục vươn tay trải lên mặt bàn một chiếc bản đồ địa cầu. Văn Lục nhìn ba vị đại ca nói:
- Trong vòng một tháng các vị cố gắng ổn định toàn bộ thế lực ngầm trong nước.
Nói đoạn hắn chỉ vào một chỗ trên bản đồ:
- Ừm! Chính là chỗ này. Thông qua lịch sử ta biết vùng đất này chính là điểm yếu của đám người kia. Các vị có thể lập thế lực ở đây đi.
Ba vị lão đại nhìn vào bản đồ đều kinh ngạc a lên một tiếng. Nơi mà Văn Lục chỉ chính là vùng đất “đại loạn” … nam cương. Đây chính là nơi có nhiều các cuộc nổi loạn khiến chính phủ Trung Quốc đau đầu. Đối với thực lực hiện giờ của ba vị đại ca mà nói không còn nơi nào thích hợp hơn.
Văn Lục vỗ vỗ tay nói:
- Ba vị! Mặc dù sức mạnh của ba người hiện tại có thể nói là đủ quét ngang nhân gian giới của địa cầu. Tuy nhiên ta vẫn phải nhắc nhở, ẩn trong nhân gian là vô số những tu luyện giả. Bởi vậy các vị nên hành sự cẩn thận một chút.
Nói đoạn hắn mỉm cười nhìn ba người đủng đỉnh cất tiếng:
- Cái ta cần ở ba vị chỉ có mấy chữ… “càng loạn càng tốt”. Ta quản các vị dụng biện pháp gì, thủ đoạn nào mà chỉ cần chính phủ bọn họ đau đầu mẻ trán là được rồi. Nếu nắm được một phần ghế quốc hội ta càng hoan nghênh… ha ha…
Ba vị đại ca khinh bỉ nhìn Văn Lục. Hắn cứ làm như đám người kia là bùn đất muốn nặn ra sao thì nặn à?
Bất quá cả ba người đều không biết, từ câu nói này của Văn Lục mà mấy năm tiếp theo khắp nơi trên địa bàn của Long Tổ nổi lên vô số những vụ thanh toán đẫm máu, những cuộc nội loạn và vô số những tác hại to lớn tới của cải vật chất. Thậm chí cả mấy vụ thiên tai động đất rồi hố tử thần… đều là tác phẩm của ba vị đại ca đấu đá với Long Tổ mà nên. Chỉ tiếc rằng lòng yêu nước của ba người có mấy ai hiểu được.
Sau này Văn Lục nghe được tin tức thiên tai, động đất làm chết oan bao nhiêu người khi gặp được ba vị đại ca hắn trách tội thì ba vị này đều biểu tình oan uổng nói rằng là những vụ đình đám như vậy chính là do đám Long Tổ kia bất chấp thủ đoạn để tiêu diệt ba người đấy chứ? Dân chúng của bọn họ, họ còn không tiếc hi sinh để loại đối thủ thì cớ gì lại đổ tội lên đầu ba người? Bọn chúng đúng là siêu cấp vô sỉ a….
Văn Lục nghe vậy cũng tắc họng không biết nói gì cho phải. Bất quá đó là truyện sau này. Hiện giờ cả nhóm người Văn Lục đang phải vội vàng trở về tam cấp đồ án để tiếp tục tham dự Việt Thuật Đại Hội. Các vị giám sát sử cho các thí sinh nghỉ ba ngày. Ngày đầu đám người Văn Lục đã dành để tham quan rồi vui chơi đây đó. Ngày thứ hai chính là ba vị lão đại xã hội đen bố trí bẫy rập mai phục đám người Long Tổ. Mà ba ngày tiếp theo lại là thời gian Hương phải luôn túc trực để duy trì trận pháp. Bởi vậy thực tế nhóm người Văn Lục đã chậm mất hai ngày khiến nhóm thí sinh được bảng ngọc bố trí đấu với mấy quái thai này đang nơm nớp lo lắng bỗng nhiên nghe tin đối thủ không có mặt thì thiếu chút đã vui mừng cởi áo chạy một vòng quanh tam cấp đồ án rồi.
Cả tổ đội số mười hai đều nghe theo lão đại. Văn Lục làm gì thì đương nhiên cả nhóm sẽ ở đó. Bởi vậy có thi đấu hay không thực tế mấy người này đều tỉnh bơ, trong lòng không chút quan tâm. Cho nên liền bỏ qua vòng đấu chọn ra sáu mươi người này.
Văn Lục cũng biết ít nhất phải có một trong số sáu người bọn họ đoạt đượt tư cách lọt vào vòng trong do Bảng Ngọc tuyển chọn. Mà chỉ cần một trong số sáu người bọn họ được chọn đi thi đấu ở Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả thì đã đạt mục đích. Cho nên hắn cũng không lo lắng lắm, mặc dù mất đi giải nhất có giải thưởng khổng lồ kia cũng có chút “sót ruột”.
Hai người thủ hộ giả Lê và Trần Tiêu lại càng không phải nói. Trách nhiệm của thủ hộ giả Lê chính là phải bảo vệ Đại Việt. Bởi vậy dù Văn Lục không nhúng tay vào vụ Long Tổ đột nhập Đại Việt thì thủ hộ giả cũng ra tay. Chính vì thế hắn từ bỏ cuộc đấu vòng sáu mươi này cũng không có gì lạ.
Còn Trần Tiêu hiện giờ ngoài mục tiêu võ đạo thì hắn chẳng khác nào cánh tay phải của thủ hộ giả chỉ đâu đánh đó. Cho nên suốt cả ba ngày ngoài cái nhíu mày lúc gặp gia đình thường dân hạnh phúc kia thì hắn vẫn như cục băng ôm kiếm lặng lẽ đi theo thủ hộ giả.
Vòng đấu chọn ra sáu mươi người có tư cách đi tham dự Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả diễn ra trong vòng một ngày rưỡi, vừa đủ bù vào hai ngày “thất thoát” của nhóm người Văn Lục. Khi cả nhóm quay lại tam cấp thì cũng vừa bước vào vòng chọn ra ba mươi người.
Sau vòng ba mươi chính là chọn ra mười lăm tuyển thủ xuất sắc. Bảng Ngọc lại chọn ra một người nữa trong số thí sinh bị thua để tròn mười sáu người tiếp tục thi đấu để chọn