Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 210: Chiến(2)
Nguồn: Tàng Thư Viện
Lập tức các tinh anh trẻ tuổi phía sau khuôn mặt bừng bừng hưng phấn lao tới. Cơ hội thực chiến trước khi tham dự Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả miễn phí thế này bỏ qua mới đúng là đáng tiếc. Vân Trọng ngửa cổ lên trời hét lớn một tiếng, thổ lực lượng ầm ầm kéo về tụ hội quanh thân thể hắn. Qua vài nhịp thở, đám người mặc đồ đen há hốc mồm nhìn một người khổng lồ màu vàng óng đang vươn hai cánh tay lực lưỡng vỗ vỗ ngực gào thét.
- Các ngươi dám khinh thường lão tử? Ta vặn xương các ngươi…
Đám người mặc đồ dạ hành cấp bảy cấp tám đều gian nan nuốt một ngụm nước bọt.
“Con mẹ nó! Đây là cái giống gì a?”
Bất quá không có thời gian tự hỏi, cả đám cắn răng tế phi kiếm cùng pháp bảo lên chống đỡ đội quân gấp đôi đang hùng hổ lao vút tới.
Lệ Thanh ôm cánh tay Văn Lục híp mắt cười:
- Hi hi! Vân Trọng đại ca hai lần đều công hụt liền bị chọc giận rồi a!
Văn Lục đứng bên cười khổ:
- Cái tên này thật lỗ mãng.
Hai bên lao ầm vào nhau, các loại công kích hoa lệ bay mù trời khiến người dân thôn làng xem đến hoa mày chóng mặt. Mấy cụ già càng thêm run rẩy.
Mà ở trên không trung, Văn Lục nhìn đám tinh anh trẻ tuổi Đại Việt rối loạn như bầy ong tìm đối thủ khiến hắn dở khóc dở cười. Mặc dù trước kia tu thuật Đại Việt khi tới trưởng thành hằng năm đều có các khảo nghiệm sinh tử cho các tinh anh trẻ tuổi để tăng thêm thực chiến. Nhưng mà qua dần theo năm tháng thì xuất hiện cái gọi là “trên có quyết sách, thì dưới liền có đối sách”. Cho nên các khảo nghiệm cũng từ từ ít đi tính nguy hiểm. Do vậy các tinh anh này mặc dù thực lực mạnh mẽ nhưng kinh nghiệm thực chiến quá ít nếu không muốn nói là kém cỏi.
Kết quả mới có tình huống hiện tại, những người nào có kinh nghiệm liền nhanh chóng chọn được đối thủ vừa tầm có tính khiêu chiến của mình. Còn những người khác thì đều bay loạn lên tìm đối thủ. Bởi vậy mặc dù số lượng gấp đôi nhưng hiện tại cũng rơi vào tính huống rằng co.
Duy chỉ có hai lão già cấp chín là càng đánh càng kinh hãi. Hai tên trẻ tuổi trước mắt một tên bên ngoài chỉ là cấp bảy đỉnh phong, một tên là cấp tám sơ cấp. Ấy nhưng hai lão già cấp chín lại bị đánh cho không có lực hoàn thủ. Vũ khí, pháp bảo của lão già cao gầy tuôn ra một đống cũng bị thanh kiếm của thủ hộ giả một kiếm chém đôi. Trong khi pháp bảo sợi xích của lão già thấp thấp kia cũng bị lực lượng hắc ám của Trần Tiêu tàn phá xơ xác.
Hai lão già bị đánh bật về phía sau đều ngưng trọng nhìn đối phương gật gật đầu. Lão già cao gầy nhìn về phía đám hắc y nhân đang quần đấu hét lớn:
- Kết trận!
Nhóm người hắc y nhân kỷ luật cực kỳ cao. Tiếng lão già vừa quát lên, ngoại trừ một tên bị Vân Trọng đánh rụng thì tất cả bất chấp thương thế lui về kết trận. Cả đám ba chục người đứng vào những phương vị kỳ dị, trên cao, dưới thấp, trái phải… đều hình thành một quang mang. Không lâu sau mọi người đều sửng sốt thấy một con hắc lang khổng lồ cao lớn hơn ngàn mét hình thành trên trời. Mà ở giữa hai mắt chính là vị trí của hai lão già nọ. Hắc lang ngửa cổ lên trời tru lên một tiếng khiến tai mọi người ong ong một trận.
Văn Lục nhìn lực lượng khủng bố của hắc lang đã vượt qua cấp mười thì biến sắc quát lớn:
- Hương! Chỉ huy!... Những người khác nghe theo hiệu lệnh.
Hương sát thủ nghe vậy cũng không ngần ngừ lôi ra từ trong Mầm Thế Giới một nắm lá cờ nhỏ. Lá cờ nhỏ màu đỏ này toả ra quang mang dịu dịu lập tức được Hương vung tay ném về bốn phía đậu lên từng người một. Cả đám tinh anh còn đang choáng váng trước uy áp của hắc lang thì ngạc nhiên nhìn lá cờ bay đậu lên người mình.
Dựa theo tiểu kỳ này mọi người đểu nhận thấy linh hồn mình tương thông với cô nàng sát thủ và tương thông với những người khác. Từ trong não hải liên tiếp các mệnh lệnh được vang lên. Mọi người tuy lúng túng nhưng đều là tinh anh được tuyển chọn, rất nhanh đã tìm được vị trí của mình.
- Oa! Một con đại bàng khổng lồ!
Một cậu bé nhỏ tuổi đứng dưới làng kinh hô chỉ lên trời. Mọi người đứng bên cũng nhịn không được giơ tay che miệng. Một con hắc lang đã làm mọi người choáng váng, không nghĩ ra mấy người kia cũng hình thành nên một con đại bàng đầy uy vũ như vậy.
Lão già thấp khẽ liếc sang bên lão già cao gầy truyền âm:
- Làm sao giờ?
- Còn làm sao nữa? Đánh thôi! Mặc dù bọn chúng đông người nhưng cũng chỉ kết ra trận pháp bằng với lực lượng của bọn ta mà thôi. Ai ăn ai thua còn chưa biết.
- Ta nghĩ con nhỏ kia không đơn giản. Đám tinh anh này nhất định là chưa qua tập luyện gì mà nhanh chóng kết được trận pháp ngang bằng với chúng ta luyện tập lâu năm như vậy quả có chút doạ người.
- Hừ! Tấn công mãnh liệt, phải oanh tạc bọn chúng sơ xác trước khi chúng phối hợp nhuần nhuyễn.
- Ngươi nói phải!
Lão già thấp gật gù vừa vung tay chộp về phía trước. Lập tức hắc lang khổng lồ vươn cự trảo vồ tới cổ con đại bàng phía đối diện. Bất quá cô nàng sát thủ mặc dù liên tiếp ra các mệnh lệnh nhưng vẫn không quên quan sát đối thủ. Đối thủ vừa động, hai tay nàng liền kết những đồ án kỳ dị. Hai cánh đại bàng lập tức vung lên, chớp nhoáng đã