Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 212: Đao Và Hồn(2)
Nguồn: Tàng Thư Viện
Lão già áo xám nói xong liền vươn cánh tay phải, giữa lòng bàn tay đột ngột xuất hiện một đoá hoa có sáu cánh. Nhìn đoá hoa màu đỏ chót, lão già thấp giọng lẩm bẩm:
- Ài! Tốn bao tài liệu vẫn chưa đạt được bảy cánh. Nếu không dù là gặp tiên nhân cũng cũng đủ lực đánh một trận.
Ngẩng lên nhìn Văn Lục tò mò trước mặt, lão già lại thản nhiên mỉm cười:
- Bất quá để đối phó với tiểu tử này hẳn là đủ rồi.
Nhìn đoá hoa đỏ đột ngột xuất hiện, sắc mặt của Văn Lục cũng trở nên ngưng trọng. Từ trên đoá hoa hắn cảm nhận được nguy hiểm đối với bản thân. Tuy nhiên bắt hắn lui trận bỏ lại cha mẹ cùng đồng đội đó là điều tuyệt đối không có khả năng. Cắn răng vung đại đao khua một vòng, lực lượng từ Mầm Thế Giới và vòng ngũ hành tương sinh nãy giờ tích tụ ầm ầm vận chuyển.
- Nói nhảm! Tới đây đi!
- Ha ha! Có cốt khí! Đỡ Phệ Huyết Hoa của lão phu…
Cùng với trận chiến của Văn Lục và lão già áo xám, ở phía cánh trái, một hắc lang cùng một chim đại bàng khổng lồ lại bắt đầu cuộc chiến. Hai lão già một cao gầy một thấp béo khi thấy lão già áo xám tế ra pháp bảo bản mệnh thì đều đắc ý cười ha hả.
- Một khi tứ trưởng lão dùng tới Phệ Huyết Hoa thì đừng nói tới tiểu tử kia mà ngay cả vạn dặm xung quanh đây cũng bị biến thành vùng đất chết. Ha ha… chúng ta cũng nên kết thúc đám chíp hôi ở đây đi thôi, kẻo về sẽ bị môn quy xử lý.
- Ngươi nói phải… Động thủ!
Phía đối diện, Hương sát thủ hừ lạnh một tiếng, đại bàng tung cánh tránh thoát một cú ngoạm của hắc lang. Ở vị trí mỏ, thủ hộ giả lần nữa vung kiếm, một lực lượng huỷ diệt theo mỏ của đại bàng đổ xuống sau gáy của hắc lang.
“Ngao…”
Trúng một đòn nghiêm trọng, hắc lang ngửa cổ lên trời kêu lên một tiếng, bất chợt biến đổi. Người ngoài quan sát liền thấy mặc dù hắc lang được hình thành bởi lực lượng của đám người hắc y nhân nhưng tất cả đều thấy rõ ràng lông của hắc lang sau khi hú nhất loạt dựng ngược lên.
Hắc lang xù lông tốc độ bỗng chốc tăng lên chóng mặt, chớp nhoáng đã hiện ra trước mặt con đại bàng, vươn hàm răng sắc nhọn táp tới.
- Khốn khiếp! Chuyện gì xảy ra…
Hương sát thủ có chút giật mình, tốc độ khủng bố như vậy hoàn toàn không để cho đại bàng có cơ hội tránh thoát. Bất quá hai tay nàng vẫn không ngừng vẽ nên những đồ án kỳ dị, đại bàng lập tức chuyển cánh đưa một phần thân ra chống đỡ. Cùng lúc đó tất cả những người tu luyện có sức phòng ngự khủng bố đều di chuyển trong trận tiến tới vị trí hắc lang táp đến.
“Oanh…”
Lực lượng va chạm khủng bố làm đám người Kiệt Hào, Vân Trọng và những người phòng thủ khác đều đương trường hộc máu. Cũng may có mấy nữ tử tu luyện thuỷ thuật và mộc thuật bên trong đại bàng gặp nguy không loạn vội vàng chữa thương, nếu không trận binh này liền bị phá.
- Ha ha! Tu thuật giả cũng không có gì đặc sắc. Thế mà mấy lão già trong môn phái cứ sợ này sợ nọ. Hôm nay gặp mới biết tu thuật giả Đại Việt chẳng qua chỉ là thỏ đội lốt hùm mà thôi. Ha ha…
Lão già thấp béo thấy một kích liền làm lực chiến đấu của đối phương giảm thảm hại liền đắc ý cười lớn. Hiện giờ bên mình chỉ có ba mươi trong khi đối phương năm mươi chín người vẫn không cách gì địch lại bảo sao hắn không khinh thường. Bất quá hắn quên một điều rằng đám người thủ hộ giả dù có mạnh mẽ nhưng cũng chỉ là những người chập chững bước những bước chân đầu tiên trên con đường của cường giả. Lần đầu va chạm với đối thủ già lão dày dặn kinh nghiệm mà không bị chém giết tơi bời đã là kỳ tích rồi.
Hương khẽ lau máu trên khoé miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn đối phương. Nàng là người điều khiển trận binh, nên nàng dù gặp phải công kích nào dù không trực tiếp thì vẫn bị ảnh hưởng. Na Na cũng luôn để ý, thấy nàng bị thương một đoàn quang hoa bảy sắc chiếu lên thân thể, nội thương cũng giảm nhiều, mà sức chiến đấu lại có phần tăng lên.
- Hừ! Cho các tiền bối đã doạ các ngươi một lần, chúng ta liền cho ngươi thấy đụng phải tu thuật giả Đại Việt không nhận được kết quả gì tốt đẹp…
Tay phải khẽ vung, Nguyệt ngồi trong đầu của con đại bàng khổng lồ khẽ động. Cổ cầm được nàng thu lại, tiếp đó nàng lấy ra một cây đàn bầu. Ánh mắt lạnh lùng nhìn đám hắc y nhân trước mặt, khoẽ miệng khẽ nhấc, tay phải đặt xuống đầu dây của Độc Huyền Cầm, gần sát bầu đàn. Cả đám tinh anh Đại Việt thấy thế thì đều biến sắc, vội vã vận lực lượng che kín toàn bộ thính giác lẫn tâm thần. Hiệu quả của chiêu thức “Kích Khởi Tâm Ma” này của Nguyệt tại Việt Thuật Đại Hội cả đám đều nhận thức, tuyệt đối là khủng bố trong khủng bố. Cũng chính vì nó kinh khủng cho nên với cấp độ hiện tại của Nguyệt vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được trọn vẹn chiêu thức. Mặc dù đã biết hướng công kích vào đối thủ nhưng những âm ba nhỏ lan ra cũng vẫn khiến mọi người ăn không tiêu. Bởi vậy tất cả đều không giám chậm trễ vội vàng phong toả thần thức.
Hai tay Hương sát thủ liên tục vẫy động, đám tinh anh tu thuật trẻ tuổi liên tục chuyển động theo những đường lối kỳ dị. Mặc dù mọi người không hiểu rõ ràng những tiết tấu chuyển động có tác dụng gì nhưng hiển nhiên Hương sát thủ không bị rỗi hơi tới nỗi làm việc vô nghĩa cho nên mọi người vẫn phục tùng vô điều kiện.
Nhưng nếu Văn Lục để ý ở đây liền có thể nhận ra Hương đang làm một công việc cực kỳ có lợi cho Nguyệt chính là… “khuếch đại âm thanh”.
Đúng vậy… những tiết tấu kỳ dị mà đám tinh anh tu thuật trẻ tuổi làm ra chính là có tác dụng khuếch âm. Chiêu thức Kích Khởi Tâm Ma của Nguyệt dù khủng bố nhưng cấp độ của nàng quá yếu. Do để toàn