Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 242: Khai Hội (2)
Nguồn: Tàng Thư Viện
Ba lão già Huyết Tộc cũng giật mình nhìn uy thế của Lệ Phong trưởng lão mà choáng váng. Đang ngồi trong dinh thự tu luyện bỗng nhiên mất liên lạc đối với Huyết Âm, hơn nữa lại nghe các tinh anh báo cáo lại, lửa giận liền bốc lên, không có chút suy nghĩ đã vội chạy tới đây. Bọn họ nghĩ rằng mấy kỳ đại hội vừa qua tu thuật Đại Việt không tham dự là do bọn họ sa sút không có mặt mũi nào mà tham dự nữa. Năm nay dù có tới chẳng qua cũng chỉ là lộ ra mấy thiên tài liền tới… vớt vát chút ít. Không ngờ rằng đám tinh anh kia tùy tiện lôi ra một người đã làm bọn họ giật mình thon thót, hiện tại nhìn uy thế của Lệ Phong Trưởng Lão, cả đám xanh mặt vội vàng chạy ra xa.
Bất quá bọn họ làm sao mà tránh thoát được tốc độ kinh người của ba thủ ảnh. Chỉ nghe “ầm” một cái, ba hướng xa xa liền bốc lên ba cây nấm tro bụi khổng lồ. Tiếp đó là tiếng Lệ Phong Trưởng Lão vang lên:
- Cút! Đừng có tới làm phiền lão tử. Nếu không ta đốt cả nhà ngươi.
Đám tinh anh tu thuật giả đứng bên nghe vậy dù đang tức giận cũng phải bật cười. Đe dọa thế làm gì có ai sợ?
Tuy nhiên Lệ Phong Trưởng Lão mặc dù nóng giận nhưng ra tay rất chừng mực. Đánh trọng thương đối phương thì có thể, nhưng nếu giết ba người này thì không còn là chuyện đơn giản nữa rồi. Đại Việt dù không sợ Huyết Tộc nhưng lúc này cũng không phải lúc nháo loạn.
ba lão già Huyết Tộc trúng đòn bị thương nặng trong lòng oán độc cũng không giám quay lại gây sự. Nói chơi, cái tên “điên” đó tùy tiện tung một chưởng liền làm cả ba bị thương nặng, nếu hắn “chơi” thật thì không khéo xác cũng không còn mà nhặt về.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua, có Huyết Tộc làm “đầu tầu gương mẫu”, lúc này các thế lực tỏ ý thăm dò tu thuật Đại Việt cũng vội vàng thu lại. Tuy nhiên trưởng lão một số thế lực không ngờ mấy ngày gần đây đều “thân mật” qua lại như vậy. Điều này làm ột số thế lực khác cau mày nhăn trán suy tính một hồi không biết đám người kia giở trò quỷ gì.
Sáng sớm ngày mồng chín, sương mù còn bao phủ, tất cả các thế lực theo thứ tự của mình đã tụ họp về quảng trường. Dinh thự theo một vòng tròn bao quanh khói thạch bích, cho nên khi tập hợp, các thế lực cũng theo thế vòng tròn đó mà đứng. Giống như một khối bánh tròn bị cắt ra làm nhiều phần, ở phần đầu gần tâm nhất chính là vị trí mà các trưởng lão ngồi. Mà ở phía sau lần lượt là các đệ tử tinh anh đứng. Ở phía sau cùng, ngoài cùng đương nhiên là dinh thự của thế lực đó. Như vậy các thế lực quây quần lại gần như là “hội nghị bàn tròn”. Sắp xếp như thế này vừa đơn giản vừa nhanh chóng.
Ở giữa quảng trường, những chiếc ghế to lớn được bưng ra cho các vị trưởng lão ngồi. Phía đằng sau là một lá cờ lớn, trung tâm lá cờ có khắc mặt trên của trống đồng Đại Việt. Đây cũng chính là biểu tượng của tu thuật giả trong mắt các thế lực tu luyện giả. Tương tự ở phía sau các trưởng lão của các thế lực khác cũng có một lá cờ vẽ hình vẽ đặc trưng cho thế lực mình. Chẳng hạn như Thánh Quang vẽ một cây thánh giá cực lớn, Phật giáo vẽ một bông hoa sen màu trắng, Tiên Môn lá cờ là một cây kiếm tỏa hào quang chói lọi, mà Ma Môn ở giữa lá cờ lại trình ình một cái đầu lâu đen đặc…
Văn Lục đảo mắt nhìn lên phía bên kia vòng tròn, ngồi ở vị trí tiếp theo Nhẫn Giả là một thế lực toàn bộ mặc trang phục thuần một màu trắng. Ở trên ghế trưởng lão là hai vị nữ tử xinh đẹp và một nam trung niên. Bất quá khuôn mặt hai vị nữ tử này đều lạnh lùng như khối băng vạn năm vậy. Đây là một thế lực khá bí ẩn giống như tu thuật Đại Việt, thông tin về bọn họ cực kỳ ít ỏi. Chỉ biết khởi tổ của bọn họ chính là những tuyết nhân to lớn cổ đại và bọn họ cũng chính là người bảo hộ nước Nga hùng mạnh. Nghĩ lại cũng đúng, nếu không có bọn họ bảo hộ thì Huyết Tộc và nước Mỹ đã thâu tóm nước Nga từ lâu rồi.
Ở hai bên ghế của ba vị trưởng lão tu thuật Đại Việt là thế lực đứng thứ mười và thế lực đứng thứ mười hai của kỳ Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả lần trước. Thế lực đứng thứ mười là đạo Bà La Môn của Ấn Độ. Ba trưởng lão của bọn họ gồm hai nam trung niên cao to lực lưỡng cùng một nữ trưởng lão xinh đẹp khả ái, giữa trán nàng mang một vật hình thoi như được đính chặt vào vậy. Đương nhiên do đạo Shiva được phép trú ngụ ở Đại Việt cho nên những người này nhìn tu thuật Đại Việt cũng không được hảo hữu lắm, chỉ là chào hỏi cho có lệ.
Ở vị trí thứ hai là một thế lực có công pháp tu luyện cũng cực kỳ quỷ dị đó là Trùng Thuật. Thế Lực này có gốc tích ở phía nam Trung Quốc. Nếu theo bản đồ cổ lúc khởi tổ loài người di cư thì bọn họ cũng thuộc vào đất đai của Đại Việt. Tuy nhiên sau nhiều năm bị các thế lực, tông phái trong Trung Nguyên đồng hóa, hiện tại bọn họ cũng không có cái nhìn hảo hữu với tu thuật Đại Việt. Thậm chí đôi khi còn có một vài giúp đỡ đáng kể đối với các triều đại phong kiến Trung hoa trong việc xâm chiếm nước Đại Việt. Trùng Thuật dựa theo việc nuôi cấy vi khuẩn, côn trùng độc hại để cường hóa thân thể cùng chiến đấu. Đừng nhìn mấy con vi khuẩn, côn trùng nhỏ bé bọn họ sử dụng mà coi thường, ngay cả tu chân giả cường đại cũng phải nếm đòn đau nếu đấu với bọn họ.
Lúc này, giữa quảng trường bước ra một lão già, trên ngực có mang biểu tượng của Nhẫn Giả. Lão già toàn thân mặc một bộ đồ dạ hành, mặt được bịt kín chỉ để lộ ra hai con mắt. Nhẫn Giả kỳ trước đứng ở vị trí thứ nhất được nhiều chỗ cực kỳ tốt, nước Nhật trong vòng bảo hộ của bọn họ cũng tiến hành cuộc xâm chiếm đại quy mô đối với Trung Quốc và một số nước Châu Á. Sau đó kinh tế lại như tên lửa mãnh tiến vùn vụt trở thành